Ngày còn đi học, chắc ai cũng sẽ có lấy một đứa bạn thân, và tôi cũng thế. Hân là bạn của tôi, Hân rất thông minh, thân thiện, được nhiều bạn yêu mến. Năm nào Hân cũng đạt danh hiệu học sinh giỏi. Trái lại với Hân, tôi là một đứa nghịch ngợm, học hành ko được tốt cho lắm. Mọi người cứ bảo tôi và Hân chẳng giống nhau chút nào ấy vậy mà thân nhau thế. Tôi cũng nghĩ vậy, cứ tưởng tình bạn của chúng tôi sẽ ko bao giờ sứt mẻ mà chuyện ngày hôm đó, chỉ chút nữa thôi là tôi ko còn là bạn Hân nữa mà tôi nhớ mãi Tiết lịch sử tuần trước, cô giáo gọi tôi lên bảng kiểm tra bài cũ, may mà hôm ấy tôi học bài nên đọc ko vấp chỗ nào, được cô cho 9 điểm. Thấy vậy, tôi nghĩ: '' Tuần này mình lên bảng kiểm tra rồi chắc chắn sẽ ko bị gọi nữa đâu.'' Cứ như vậy, tôi học xong sớm rồi nhảy tót lên giường. Ai ngờ, sáng hôm sau, cô kiểm tra 15 phút. Tôi xửng sốt, trong đầu có chữ nào đâu. Nhìn Hân cắm cúi viết, tôi chỉ ngồi vắt óc mà nghĩ. Nửa thời gian trôi qua, nhìn Hân đã làm xong, soát lại bài rồi, tôi lấy chân đạp đạp vào Hân rồi nhắc khéo bạn cho chép bài. Chần chừ 1 lúc, Hân cũng để tờ giấy gần lại cho tôi chép. Tôi cố hết sức chép thật nhanh, chẳng có thời gian đọc lại. Kết thúc giờ kiểm tra, tôi thở phào nhẹ nhõm: '' Vậy là qua rồi '' Tiết sau, cô trả bài kiểm tra, cô bảo: - Cô rất buồn vì lớp mình đã có tình trạng chép bài của nhau giữa bạn Hương và bạn Hân. Hai bài giống nhau nên cô chỉ cho điểm 1 bạn. Tôi dật bắn mình, nhìn bài kiểm tra, tôi bất ngờ khi thấy bài của mình điểm 9 đỏ tươi. Còn Hân được điểm 0 tròn trĩnh. Tôi thoáng nhìn thấy Hân rươm rướm nước mắt. Giờ ra chơi, mấy đứa bạn tôi bàn tán: - Sao Hân lại đi chép bài cậu thế? - Đúng đấy, cậu ấy chăm chỉ lắm mà Trước những lời nói đó, tôi chỉ im lặng Lúc đi về, tôi lại gần Hân nhưng cậu chẳng nói lời nào. Chỉ đi thẳng một mình về nhà, khóc sướt mướt. Lúc đấy, tôi mới thấy mình thật có lỗi. Rồi tôi quyết định chạy về trường và nói cho cô giáo nghe. Cô ko trách tôi mà đã khen tôi biết nhận lỗi, nhưng cô khuyên tôi ko chép bài. Tôi về nhà, bỗng dưng cảm thấy trong lòng vui hơn. Tôi cũng đã gặp Hân và xin lỗi cậu ấy. Thật may là Hân đã tha thứ cho tôi và mọi chuyện lại như trước Sau lần đó dù đã 3 năm rồi nhưng tôi vẫn còn nhớ y nguyên như ngày hôm trước. Và từ ngày hôm đó, tôi hứa sẽ ko bao giờ chép bài,dựa dẫm vào người khác nữa
Trong cuộc đời của mỗi người, ắt hẳn ai ai cũng sẽ có những kỉ niệm khắc sâu trong tâm trí mà không bị phai mờ bởi lớp phủ của thời gian,đó có thể là kỉ niệm đẹp cũng có thể là kỉ niệm không mấy tốt đẹp nhưng tất cả đều rất quan trọng bởi nó mang cho mình một dấu ấn khó phai. Tôi cũng không là ngoại lệ bởi một kí ức luôn bên tôi và nó cũng như một lời động viên giúp tôi có được ngày hôm nay.
Chính kí ức luôn đi theo tôi như một lời nhắn phải cố gắng hơn, chăm chỉ hơn, nỗ lực hơn,.. để rồi những ngày tháng sau này tôi sẽ không phạm phải lỗi lầm này một lần nào nữa. Ai cũng biết rằng, con người ta không một ai là hoàn hảo, nhưng mình cũng không được dựa vào lý do đấy để tiếp tục lỗi lầm mà mình sai thì phải biết sửa, đó mới là điều đúng. Chuyện xảy ra , khi đó tôi mới chỉ lớp 4 . Câu chuyện khiến tôi rất buồn . Năm đó tôi thi toán chỉ được 8đ . Hồi đó , tôi tự hào mình là 1 học sinh giỏi của lớp nên trước khi thi tôi rất tự tin và vui vẻ làm bài . Lúc đó , tôi vui vẻ khoe với các bạn trong lớp kiểu gì mình cũng được điểm cao nhất lớp . Vào giờ ra chơi trong khi cô đang chấm bài , nghe các bạn nói tôi chỉ được 8đ , tôi đã không tin còn quát lớn vào mặt bạn . Khi đó , đã hết giờ ra chơi nên , cô liền thông báo điểm với cả lớp , cô đọc từ từ sau đó đến lượt tôi , tôi tự tin với bạn bên cạnh mình sẽ được 10đ . Lúc đó tôi đã rất buồn vì cô đọc điểm của các bạn ai cũng cao . Nhưng tôi chỉ được có 8đ , về đến nhà , mẹ hỏi tôi tại sao lại buồn như vậy . Tôi không nói gì mà lặng lẽ đi vào nhà . Đến tối mẹ đã hỏi tôi thi được bao nhiêu điểm , tôi đã nói dối mẹ là cô chưa chấm điểm và vui vẻ học bài . Đêm đó , tôi đã cố gắng xem mình sai lỗi nào , thì thấy mình sai rất nhiều lỗi , mặc dù nó rất dễ nhưng tôi lại làm sai . Sau đó , tôi thấy cô đang nhắn tin với mẹ về điểm số của mình . Lúc đó , trong đầu tôi cảm thấy rất ghét cô , nhưng về sau nghĩ lại cô muốn nói cho mẹ tôi biết chỉ vì thấy tôi làm điểm kém hơn và muốn lần sau tôi sẽ đạt được kết quả tốt hơn mình mong đợi .
Mọi sự nỗ lực cố gắng rồi sẽ được đền đáp, những năm tháng sau này tôi đã chăm chỉ, nỗ lực, phấn đấu và cố gắng hết mình để vươn lên và quả thật, điểm số của tôi ngày càng được cải thiện và có thể thấy được rõ rệt, tất cả là nhờ vào những lời động viên của ba mẹ và cô giáo nhất là cả sự cố gắng của tôi khi biết nhận ra khuyết điểm, lỗi lầm của mình và sửa lại để tôi có được những kết quả tốt đẹp như ngày hôm nay. Đó là 1 trải nghiệm buồn đáng nhớ nhất của tôi.
#nguyenbaodyy
xin ctlhn ạ
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247