Có lẽ không ai trưởng thành mà không phải trải qua những lỗi lầm, những vấp ngã. Quan trọng là họ cần nhận ra và biết sửa sai, biết đứng lên tại chỗ vấp ngã. Tôi cũng vậy, tôi cũng từng mắc lỗi và câu chuyện buonf ấy khiến tôi trưởng thành hơn rất nhiều. Hôm đó là vào một ngày mùa hạ. Tôi đang dắt xe ra để đi học thì tiếng bà nội vnjg từ trong nhà ra: - Con ơi, con mang áo mưa đi chưa? Chiều nay có mưa đấy Tôi nghĩ thầm trong đầu "trời đang nắng này làm sao mà có thể mưa được". Phần vì suy nghĩ ấy, phần vì vội đi học nên tôi chr trả lời bà ậm ừ: - Dạ, .. con mang rồi bà ạ. Con đi học đây Suốt cả buổi học trên lớp, trời không có dấu hiệu gì của cơn mưa to cả. Tôi đinh ninh chắc là bà lo thừa rồi. Thế nhưng, đến lúc ra về thì trời bắt đầu nổi cơn giông. Mây đen ùn ùn kéo đến, gió thổi từng cơn. Lúc này tôi mới cảm thấy hối hận vì không nghe lời dặn của bà. Tôi vẫn cố dắt xe ra với hi vọng sẽ đpạ thật nhanh về nhà để không dính mưa. Nhưng đang đi đến cánh đồng thì cơn mưa ào aof trút xuống. Xung quanh không một bóng nhà để tôi có thể trú chân. Tôi vẫn gắng sức đạp về nhà. Bỗng nhiên từ đằng xa, tôi thấy một bóng dáng gầy gò quen quen dưới làn mưa trắng xóa. Hóa ra đó chính là nội tôi vì quá lo lắng nên đã đi xem cháu về đến đâu. Nội biết chác tôi không theo áo mưa nên đã cầm ra cho tôi. Tôi mặc vội vào và chở bag cùng đi về. Sau trận mưa ấy, do sức khỏe yếu, nên bà đã bị ốm, một trận ốm nặng. Bà phải nhập viện. Tôi vô cùng hối hận và lo lắng. Tuy nhiên, thật may mắn, sau hơn 1 tuần nằm viện thì bà cũng đã khỏi. Nếu bà có bị sao thì tôi sẽ dằn vặt mình nhiều lắm. Đó thực sự là một câu chuyện buồn đối với tôi. Từ đó, tôi rút ra được bài học cho bản thân mình rằng "Phải biết tự chăm lo cho bản thân mình nhiều hơn, không nên để người khác lo lắng". Bài học ấy đã khiens tôi trưởng thành hơn rất nhiều.Cho 5 sao
Mỗi chuyến đi mà chúng ta trải qua đều để lại những bài học, những ý nghĩa riêng. Trong hành trình trưởng thành của mình, tôi may mắn được trải nghiệm nhiều chuyến đi xa. Nhưng chuyến đi tình nguyện cùng anh chị tại Cao Bằng hè vừa qua là chuyến đi mà tôi cảm thấy có ý nghĩa nhất đối với mình.
Trước khi bắt đầu chuyến đi tôi cùng anh chị tham gia làm những món quà xinh xắn để dành tặng các em nhỏ. Ở trường lớp, năm nào thầy cô cũng phát động phong trào quyên góp sách vở, quần áo, ... cho những bạn có hoàn cảnh khó khăn. Nhưng việc đi đến tận nơi để làm tình nguyện đối với tôi là lần đầu tiên. Tối hôm đó tâm trạng tôi vừa háo hức vừa hồi hộp khó tả. Vì còn nhỏ nên mọi người thậm chí cả tôi lúc đầu cũng đi với tinh thần trải nghiệm. Nhưng đến nơi, thấy và hiểu được cuộc sống nơi đây, tôi cảm thấy dường như mình trưởng thành và biết suy nghĩ hơn.
Một buổi sáng nắng vàng rực rỡ, tại một góc nhỏ của thành phố, tôi cùng anh chị và các anh chị xa lạ khác trong đội xuất phát. Chiếc xe chở hơn hai mươi con người từ từ lăn bánh, có lẽ trên xe chỉ có tôi là thành viên nhỏ tuổi nhất với sự hồi hộp háo hức của lần đầu tiên. Xe bon bon trên những con đường cao tốc rộng lớn rồi khó khăn lăn bánh trên những con đường còn chưa được đầu tư, sửa chữa. Khi trời đã quá trưa, cả đoàn đến nơi, dừng chân tại một xóm nhỏ ở huyện Cao Bằng. Khi mọi người vừa bước xuống xe thì trời đổ mưa to tầm tã, khung cảnh xóm làng nghèo khó càng thêm tiêu điều.
Nhưng cơn mưa lớn không ngăn được các hoạt động đã lên kế hoạch của các anh chị. Trong sự tiếp đón nồng hậu của bà con - những người có cuộc sống khó khăn mà giàu lòng nhân hậu, các anh chị cùng nhau thực hiện công việc. Tôi được phân công trong hoạt động trang trí tường cho ngôi trường tiểu học đã xuống cấp nơi đây. Khoác áo mưa và lội bùn trên con đường đất bị mưa làm cho trơn như bôi dầu, lần đầu tiên tôi cảm thấy mình may mắn thế nào khi được đến trường trên những con đường nhựa sạch sẽ, thoáng mát. Ngôi trường dần hiện ra trước mắt tôi, lụp xụp và tồi tàn vô cùng. Dù thế, tôi đã ngạc nhiên khi những em học sinh, chỉ bé hơn em vài tuổi lại rất chăm chú nghe giảng. Không đồng phục trắng
tinh, cặp sách, quần áo cũ kĩ, trong cơn mưa gió, cánh cửa yếu ớt lung lay, các em vẫn tập trung học tập. Những ánh mắt hiếu kỳ, chăm chú tập trung lên tấm bảng cũ khiến tôi chợt thấy hổ thẹn khi nghĩ đến bản thân còn mơ màng không chú ý nghe giảng trong lớp học đầy đủ tiện nghi.
Cơn mưa ngớt dần, hai thầy cô trong trường chỉ cho chúng em những bức tường loang lổ. Bằng những màu sơn đã chuẩn bị và bản thiết kế chính các anh chị sáng tạo, những vết loang ấy dần được phủ kín, sạch sẽ và đẹp đẽ hơn, nổi bật những hình vẽ sinh động về kỹ năng sống, ước mơ và bầu trời. Khi nhìn thấy bức tường đó, ánh mắt các em chợt sáng lấp lánh, cả khuôn mặt như rạng rỡ hẳn lên. Tôi thấy niềm vui nho nhỏ đang lập lòe cháy trong tim mình. Thì ra những điều rất nhỏ bé, bình dị lại có thể đem lại cho con người ta niềm vui lớn.
Buổi chiều tối hôm ấy, cơn mưa qua đi trả lại cho xóm làng nhỏ không khí thoáng đãng, khô ráo. Các anh chị tổ chức buổi liên hoan, gặp mặt bà con và các em nhỏ. Những món quà nhỏ được trao tận tay người dân, không phải quá lớn lao nhưng lại khiến nụ cười đồng loạt nở trên môi. Đến tối, hoạt động tình nguyện kết thúc, cả đoàn chia tay bà con để lên xe trở về thành phố. Ngồi trên xe trở về nhà tôi suy nghĩ về chuyến đi ngày hôm nay. Có lẽ bản thân đang còn nhỏ chưa thể giúp được gì nhiều cho mọi người nhưng khi được các bạn nhỏ tuổi hơn và các cô bác cảm ơn tôi cảm thấy thật hạnh phúc, vì mình đã làm được điều gì đó cho mọi người dù nhỏ thôi. Chuyến đi này có thể sẽ là khởi đầu cho những hành trình tình nguyện từ nay về sau của tôi.
Một chuyến đi đơn giản nhưng có ý nghĩa rất lớn đối với tôi. Chuyến đi ấy đã giúp tôi nhận ra nhiều điều quý giá mà mình đã và đang có, nhắc nhở tôi biết trân trọng hiện tại vì trên thế giới này, đâu đó vẫn có những mảnh đời kém may mắn hơn.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 9 - Là năm cuối ở cấp trung học cơ sở, sắp phải bước vào một kì thi căng thẳng và sắp chia tay bạn bè, thầy cô và cả kì vọng của phụ huynh ngày càng lớn mang tên "Lên cấp 3". Thật là áp lực nhưng các em hãy cứ tự tin vào bản thân là sẻ vượt qua nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247