Đề 1:
+Đôi càng:mẫm bóng
+Những cái vuốt:cứng và nhọn
+Cánh dài,kín xuống tận chấm đuôi
+Thân hình rung rinh 1 màu nâu bóng mỡ
+Đầu to và nổi từng tảng rất bướng
+2 cái răng đen nhánh lúc nào cũng nhai ngoàm ngoạp như 2 lưỡi liềm máy làm việc
-Sợi râu dài và uốn cong 1 vè rất đỗi hùng dũng
⇒ Từ đó cho ta thấy Dế Mèn là 1 chàng thanh niên cường tráng,có sức khỏe đương xuân và thân hình là mơ ước của bao chú dế khác
Đề 2:
Dế Choắt bị bẩm sinh từ nhỏ nên rất yếu đuối.Thân hình gầy gò và dài lêu nghêu.Cánh ngắn ngủn đến giữa lưng.Đôi càng bè bè,nặng nề trông đến xấu.Mặt Dế Choắt ngẩn ngẩn,ngơ ngơ.Râu lại cụt một mẩu.Dế Choắt nhìn như 1 gã nghiện thuốc phiện.Dế Choắt có tính ăn xổi ở thì,luộm thuộm.Dế Choắt rất tốt bụng với mọi người.Dế Choắt xấu người nhưng tính nết rất đẹp
Đề 4:
Kiều Phương là một cô bé hồn nhiên dễ thương. Cô có tấm lòng nhân hậu, rộng lượng. Tuy từ khi mọi người phát hiện ra tài năng của cô thì anh trai cô bắt đầu cáu gắt khi cô làm việc gì sai, nhưng cô vẫn không giận anh trai mình. Cô đã cảm hóa được người anh khi bức tranh cô vẽ về anh trai đoạt giải nhất khiến cho người anh đầu tiên là ngỡ ngàng, sau đó là hãnh diện và cuối cùng là xấu hổ. Ngỡ ngàng về người em đã vẽ mình. Hãnh diện vì có người em vẽ đẹp và xấu hổ vì đối sử không tốt với em, tị nạnh với em.
Đề 3:
Vùng đất Cà Mau mở ra trước mắt chúng tôi những cảnh tượng vô cùng độc đáo và ấn tượng.
Sông ngòi, kênh rạch ở Cà Mau bủa giăng chi chít chẳng khác nào mạng nhện. Sông nước Cà Mau ngập tràn trong sắc xanh của trời, của nước và của cây cỏ. Bầu trời xanh ngát không một gợn mây. Dòng nước xanh trong khẽ gợn những con sóng nhỏ. Chung quanh là vẻ xanh tươi mơn mởn của cây lá. Những sắc xanh ấy hòa phối thành một vẻ thanh bình, mát dịu của vùng nước non này. Những khu rừng xanh bốn mùa bao giờ mang trong nó thanh âm rì rào bất tận. Thanh âm ấy hòa nhịp với tiếng rì rào từ biển Đông và vịnh Thái Lan càng đem đến cho con người đắm chìm vào vẻ đẹp nơi này. Tôi thật sự choáng ngợp về không gian rộng lớn mênh mông của sông nước Cà Mau.
Con thuyền cứ xuôi theo dòng, qua Chà Là, Cái Keo,... rồi bỏ con sông Bảy Háp. Anh bạn tôi giải thích, người dân ở dây gọi tên đất, tên sông không phải bằng những danh từ mĩ lệ mà cứ theo đặc điểm riêng biệt của nó mà gọi thành tên. Họ gọi rạch Mái Giầm vì hai bên bờ rạch là nơi trú ngụ của những cây mái giầm cọng tròn xốp nhẹ. Kênh Bọ Mắt là nơi tụ tập vô vàn những con bọ mắt đen nhánh, nhỏ ti ti, đua nhau bay theo thuyền từng bầy như những đám mây nhỏ. Lúc đi qua một con kênh, tôi thấy dọc hai ven bờ có biết bao là loài ba khía tím đỏ. Hóa ra, con kênh có tên là kênh Ba Khía.
Thuyền đưa chúng tôi cứ băng theo dòng, qua kênh Bọ Mắt, rồi qua con sông Cửa Lớn, xuôi về vùng Năm Căn. Ai đến với dòng sông này chắc hẳn cũng sẽ chú ý ngay đến những con cá đen trũi đua nhau bơi hàng đàn giữa đầu sóng trắng. Dòng Năm Căn mênh mông, rộng hơn ngàn thước. Dọc theo hai bờ là rừng đước xanh ngút ngàn, chẳng khác nào hai lũy thành vững chắc. Từng ngọn đước bằng tăm tăm, lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông, đắp từng bậc màu xanh lá mạ, màu xanh rêu, màu xanh chai lọ,... lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai.
Tôi còn được chứng kiến cảnh tượng ồn ào, đông vui, tấp nập và trù phú của chợ Năm Căn. Chợ họp sát bên bờ sông với những túp lều thô sơ lợp bằng lá cùng những ngôi nhà văn minh hai tầng xây kiên cố bằng gạch. Xóm chợ lúc nào cũng có những hình ảnh quen thuộc: những đống gỗ chất cao, những cột đáy của các nhà thuyền dập dềnh trên sóng. Vẻ độc đáo của chợ Năm Căn chính là chợ họp trên sông nước, người ta có thể mua mọi mà không cần bước ra khỏi thuyền. Vùng chợ nhộn nhịp bởi nơi đây quy tụ nhiều người bán hàng thuộc các dân tộc khác nhau: người Hoa, người Miên, người Chà Châu Giang,...
Sau một ngày dài, thuyền chúng tôi ghé lại trên một con thuyền dán biển hàng ăn gần khu chợ. Chúng tôi thưởng thức những món ăn sông nước thơm ngon và ngắm cảnh buôn bán tấp nập của người dân.
PHẦN DÀNH CHO HSG NÈ
Đề 1:
Lần đầu tiên tôi được ngắm cảnh mặt trời mọc trên biển khi theo bố đến Nha Trang vào mùa hè năm ngoái. Với tôi, biển là một thế giới kì diệu. Nhưng biển đẹp nhất, huy hoàng nhất vào lúc bình minh.
Tảng sáng, biển mang một vẻ đẹp cổ tích mơ màng trong tấm áo khoác dệt bằng lớp sương bạc mong manh. Không khí trong lành, dịu mát. Làn gió sớm mang theo hơi nước có vị mặn mòi của muối biển. Hàng thông reo hát cùng ngọn gió rì rào. Mới đầu, mặt biển còn tối mờ. Chỉ nghe thấy tiếng sóng thầm thì kể cho nhau nghe những câu chuyện bí mật của các nàng tiên cá bằng ngôn ngữ riêng của chúng. Bầu trời màu trắng sữa, dần dần, chân mây ửng lên sắc hoa đào phớt hồng Phương đông, những tia sáng hình rẻ quạt xuất hiện báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Mặt trời đột ngột từ lòng biển nhô lên, chói lọi như một quả cầu lửa khổng lồ. Chưa bao giờ tôi được chiêm ngưỡng vầng mặt trời nào uy nghi và vĩ đại đến thế. Đây là phút giây tráng lệ nhất ở biển vào lúc bình minh. Mặt biển chợt bừng sáng như nụ cười rạng rỡ của một nàng công chúa sau giấc ngủ say. Biển Nha Trang tỉnh thức, mỗi lúc một thêm biếc xanh sâu thẳm. Ngoài khơi xa, những con sóng chơi trò ú tim tinh nghịch. Khi gặp nhau, chúng tung mình cười xoà trên bãi cát tạo thành từng chùm hoa sóng thuỷ tinh. Lại có những con sóng dịu dàng ôm ấp bờ cát, làm thành dải đăng ten trang điểm bộ xiêm áo vũ hội thanh lịch của nàng tiên biển. Từng đàn hải âu – sứ giả của đại dương -được mặt trời đánh thức, chao liệng trên sóng nước, hân hoan chào đón bình minh. Mặt trời ngời chói niềm vui, vốc từng chùm tia nắng lấp lánh rải xuống bãi cát, dát vàng muôn ngàn con sóng và mặt nước trong xanh. Nắng sớm nhảy nhót, sóng biển nhấp nhô, tạo nên những quầng sáng vàng điệp. Ngoài xa, những cánh buồm trắng, buồm nâu nhuộm hồng ánh mặt trời tựa như những cánh bướm khổng lồ đưa đoàn thuyền nhẹ lướt ra khơi. Xa xa, dãy núi có hình người con gái đang say giấc nồng, mái tóc bồng lên trong gió, nổi bật trên nền trời lam biếc. Bố bảo đó là núi Cô Tiên. Có lẽ vẻ hữu tình của biển trời nơi đây đã khiến tiên nữ lãng quên thiên giới. Nàng đã hoá thân vào đá núi, bất tử cùng vẻ đẹp của Nha Trang và làm ngất ngây lòng du khách.
Đề 3:
Trời đã xế chiều ánh hoàng hôn dần buông xuống, Cả nhà đang quây quần bên bữa cơm chiều. Chợt ngoài cửa có tiếng cô đưa thư gọi vọng vào: Mời bác Tâm ra nhận thư bảo đảm. Mẹ tôi vội vàng ra kí nhận rồi trở vào nhà với nét mặt rạng rỡ lạ thường. Mẹ vội vàng mở phong thư rồi reo lên con gái mẹ thành công rồi! Con gái mẹ thật giỏi! Đó là giây phút hạnh phúc nhất trong tuổi thơ tôi. Hình ảnh mẹ lúc ấy khiến tôi còn nhớ mãi.
Niềm vui ngập tràn trong căn nhà nhỏ bé. Niềm vui được nhân lên trong tim mỗi người. Niềm vui tỏa sáng rạng ngời trên gương mặt mẹ tôi. Bởi bao năm nay mẹ đã vất vả không quản ngại nắng mưa đưa tôi đi học vẽ, không những thế mẹ còn phải tần tảo sớm hôm làm việc kiếm tiền nuôi tôi ăn học. Mẹ dành dụm từng đồng tiền ít ỏi để mua bút lông, màu vẽ… Thành công của tôi hôm nay có không ít mồ hôi và công sức của mẹ.
Mẹ đọc đi đọc lại từng dòng chữ trong thư. Em: Nguyễn Thanh Thảo đạt giải nhất cuộc thi vẽ tranh "Mùa hè của em". Trong thư còn mời rõ 8 giờ sáng mai tại nhà văn hóa tỉnh sẽ tổ chức triển lãm tranh và phát giải thưởng. Lúc này tôi mới ngắm kĩ mẹ tôi. Làn da mẹ hình như hồng hơn, nụ cười tươi thắm hơn mà giọng nói mới ấm áp, dịu dàng làm sao. Vẫn giọng nói ấy sao hôm nay tôi thấy mến thương vô cùng. Thế rồi mẹ sửa soạn đi mời bà nội, bà ngoại sang nhà cùng chung niềm vui, niềm hạnh phúc của gia đình. Nhìn bước đi nhanh nhẹn, dáng người nhỏ nhắn tôi thấy thương mẹ và gắng học giỏi, vẽ đẹp hơn nữa để xứng đáng với lòng mong đợi của mẹ.
Rồi tối hôm ấy mẹ ôm tôi vào lòng nước mắt tuôn rơi. Có lẽ đó là những giọt nước mắt hạnh phúc tự hào của mẹ. Bởi mẹ vẫn thường dặn tôi rằng: Con cứ vẽ những gì con yêu thích nhất. Vậy các bạn có biết tôi vẽ gì không? Đó chính là bức chân dung mẹ với dòng chữ "Mẹ tôi" dưới bức tranh.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tôi đã dần khôn lớn, trưởng thành. Trên bước đường thành công của tôi vẫn có bước chân tần tảo của người mẹ hiền.
Đề 2:
Chỉ còn ba ngày nữa là đến Tết cổ truyền của dân tộc. Cả tuần nay không khí chuẩn bị đón Tết ở quê tôi cũng nhộn nhịp hẳn lên. Ai cũng muốn ra chợ để mua sắm, chuẩn bị thật tươm tất cho những ngày Tết sắp đến. Hôm nay tôi cũng được theo mẹ ra chợ Tết để mua đồ.
Phiên chợ tết hôm nay thật đông vui. Ngay từ đầu chợ, những người bán quất, bán đào đã tíu tít mời khách mua. Những chậu quất chín vàng ươm bắt mắt thu hút rất nhiều người lại xem. Những cành đào bích, đào phai e ấp khoe nụ, ngày kia thôi chắc sẽ trổ hoa đúng vào hôm mồng một tết. Có mấy vị khách cứ xuýt xoa khen hết cành đào này đến cành đào kia và tỏ vẻ phân vân chưa biết nên chọn cành nào là đẹp nhất. Những chậu lan, khóm cúc, cành hồng, đồng tiền, thủy tiên… cũng đủ màu sắc. Hương thơm quyện vào nhau lan tỏa cả một góc chợ.
Đi sâu vào chợ là các quầy hàng Tết với đủ các thứ hàng. Nào mứt, nào bánh kẹo, nào chè lam, nào rượu vang đủ các loại. Các chị bán hàng tay liên thoắng gói, xếp, rồi cân đong như hội thi tay nghề. Phía bên kia là dãy bán hàng mã, đồ thờ cũng tấp nập không kém. Các cụ bà thì bán rễ, cau trầu bên cạnh.
Dãy hàng bán quần áo thì đủ sắc màu. Ở đây các mẹ dẫn trẻ con đi mua quần áo rất nhiều. Hàng nào cũng treo quần áo mới với rất nhiều kiểu dáng, kích cỡ, màu sắc sặc sỡ. Không chỉ có trẻ con mà người lớn cũng đúng chọn cho mình một bộ quần áo mới diện tết. Người ra kẻ vào như mắc cửi.
Bên cạnh dày hàng quần áo là dãy hàng tranh với đủ các loại. Những câu đối tết nền đỏ chữ vàng ghi những lời hay ý đẹp thật bắt mắt. Những bức tranh dân gian, tranh bồ tát, tranh hoa quả cũng được nhiều người mua về để chơi Tết. Những hàng thực phẩm cũng đông không kém. Bởi lẽ, ai ai cũng chuẩn bị chọn mua những loại thịt ngon nhất, rau tươi nhất để làm cỗ cúng dâng lên ông bà tổ tiên trong ba ngày Tết sắp tới.
Về trưa mà chợ Tết lại càng đông người. Hình như Tết đến, nhà nào cũng đi chợ sắm tết thì phải. Có khi một ngày họ phải đi chợ đến vài lượt. Lúc thì mua mấy quả dưa, lúc thì đi sắm đồ quần áo mới cho trẻ con, khi thì ra chợ để mua tranh, mua quất. Chính vì vậy mà những phiên chợ tết bao giờ cũng đông khách.
Đã đến lúc mẹ giục tôi theo về nhà mà tôi vẫn muốn nán lại thêm chút nữa để ngắm cảnh tượng đông vui khi tết đến, xuân về trên quê hương tôi. Tất cả như đang hối hả và rạo rực để đón chào một mùa xuân mới.
Đề 4:
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận - người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú. Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247