Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Câu 2 Cảm nghĩ về thầy cô giáo những "người...

Câu 2 Cảm nghĩ về thầy cô giáo những "người lái đò " đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai Câu 3 Cảm nghĩ về một món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu

Câu hỏi :

Câu 2 Cảm nghĩ về thầy cô giáo những "người lái đò " đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai Câu 3 Cảm nghĩ về một món quà mà em đã được nhận thời thơ ấu

Lời giải 1 :

1. Bài làm: " Người lái đò " Nhờ sự dạy dỗ và dìu dắt của nhiều thầy cô giáo mà em mới có nhiều kiến thức cho hành trang học vấn. Nhưng em yêu quý nhất, ấn tượng nhất là cô cô chủ nhiệm em năm lớp . Cô giáo em năm nay đã ngoài tuổi, là 1 nhà giáo luôn tận tụy, tận tâm với nghề. Với dáng người thon thả, mái tóc ngắn chấm ngang vai, khuôn mặt hiền hậu, đôi mắt trìu mến khi nhìn chúng em làm em nhớ mãi. Cô ăn mặc rất giản dị, thường chỉ là những bộ quần âu, áo sơ mi. Nhưng em thích nhất là mỗi khi cô mặc áo dài trông cô thướt tha làm sao ấy. Giọng cô trầm ấm thu hút chúng em vào từng bài giảng, mỗi khi gặp bài khó cô sẽ nhẹ nhàng giảng giải cho chúng em hiểu thì thôi. Sau những giờ học mệt mỏi, căng thẳng cô thường kể chuyện vui và bổ ích cho chúng em nghe. Khi chúng em làm gì sai, cô không la mắng mà nhẹ nhàng dạy dỗ giống như người mẹ thứ hai của chúng em vậy. Em rất yêu quý cô. Em mong sao cô có thật nhiều sức khỏe để luôn làm tốt nhiệm vụ giảng dạy của mình. Riêng em, em hứa sẽ học thật tốt để xứng đáng làm người trò ngoan của cô. 2. Bài làm: Cho 1. Bài làm: " Người lái đò " Nhờ sự dạy dỗ và dìu dắt của nhiều thầy cô giáo mà em mới có nhiều kiến thức cho hành trang học vấn. Nhưng em yêu quý nhất, ấn tượng nhất là cô cô chủ nhiệm em năm lớp . Cô giáo em năm nay đã ngoài tuổi, là 1 nhà giáo luôn tận tụy, tận tâm với nghề. Với dáng người thon thả, mái tóc ngắn chấm ngang vai, khuôn mặt hiền hậu, đôi mắt trìu mến khi nhìn chúng em làm em nhớ mãi. Cô ăn mặc rất giản dị, thường chỉ là những bộ quần âu, áo sơ mi. Nhưng em thích nhất là mỗi khi cô mặc áo dài trông cô thướt tha làm sao ấy. Giọng cô trầm ấm thu hút chúng em vào từng bài giảng, mỗi khi gặp bài khó cô sẽ nhẹ nhàng giảng giải cho chúng em hiểu thì thôi. Sau những giờ học mệt mỏi, căng thẳng cô thường kể chuyện vui và bổ ích cho chúng em nghe. Khi chúng em làm gì sai, cô không la mắng mà nhẹ nhàng dạy dỗ giống như người mẹ thứ hai của chúng em vậy. Em rất yêu quý cô. Em mong sao cô có thật nhiều sức khỏe để luôn làm tốt nhiệm vụ giảng dạy của mình. Riêng em, em hứa sẽ học thật tốt để xứng đáng làm người trò ngoan của cô. 2. Bài làm: Cho 1. Bài làm: " Người lái đò " Nhờ sự dạy dỗ và dìu dắt của nhiều thầy cô giáo mà em mới có nhiều kiến thức cho hành trang học vấn. Nhưng em yêu quý nhất, ấn tượng nhất là cô cô chủ nhiệm em năm lớp . Cô giáo em năm nay đã ngoài tuổi, là 1 nhà giáo luôn tận tụy, tận tâm với nghề. Với dáng người thon thả, mái tóc ngắn chấm ngang vai, khuôn mặt hiền hậu, đôi mắt trìu mến khi nhìn chúng em làm em nhớ mãi. Cô ăn mặc rất giản dị, thường chỉ là những bộ quần âu, áo sơ mi. Nhưng em thích nhất là mỗi khi cô mặc áo dài trông cô thướt tha làm sao ấy. Giọng cô trầm ấm thu hút chúng em vào từng bài giảng, mỗi khi gặp bài khó cô sẽ nhẹ nhàng giảng giải cho chúng em hiểu thì thôi. Sau những giờ học mệt mỏi, căng thẳng cô thường kể chuyện vui và bổ ích cho chúng em nghe. Khi chúng em làm gì sai, cô không la mắng mà nhẹ nhàng dạy dỗ giống như người mẹ thứ hai của chúng em vậy. Em rất yêu quý cô. Em mong sao cô có thật nhiều sức khỏe để luôn làm tốt nhiệm vụ giảng dạy của mình. Riêng em, em hứa sẽ học thật tốt để xứng đáng làm người trò ngoan của cô. 2. Bài làm: Cho đến bây giờ em vẫn còn giữ cây bút máy do ông em tặng khi em tròn 8 tuổi. Cây bút được làm bằng nhôm, hình dạng rất đẹp. Cây bút có màu đỏ đô, còn phủ một lớp như sơn bóng ở trên trông rất xinh. Nắp bút có màu vàng óng ánh. Trên cây bút còn được trang trí bằng kim tuyến lấp lánh, còn có chữ điểm 10 nữa, em rất thích. Ngòi bút có dạng giống như mũi tên. Vì chữ em rất xấu nên em đã luyện tập chữ cùng với chiếc bút này. Mỗi khi em cần viết chỉ cần bơm mực vào bút sẽ viết được, khi viết lên giấy chữ nét thanh nét đậm rất đẹp. Cây bút giống như người bạn của em vậy, cây bút đã cùng em trải qua suốt những năm học cấp 1. Em rất yêu quý cây bút máy này. Em sẽ giữ gìn nó thật cẩn thận, để nó luôn sạch đẹp và xinh xắn. CHÚC BẠN HỌC TỐT!

Thảo luận

-- Cho xin nick facebook

Lời giải 2 :

Cảm nghĩ về thầy cô giáo, những “người lái đò” đưa thế hệ trẻ “cập bến” tương lai.

“Khi thầy viết bảng. Bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào. Rơi trên bục giảng. Có hạt bụi nào. Vương trên tóc thầy...”. Những câu hát trong bài “Bụi phấn” vang lên khiến tôi thấy sao mà hân hoan, náo nức. Dầu thời gian trôi đi nhưng kí ức, hình ảnh về thầy cô giáo, những người lái đò đưa thế hệ trẻ cập bến tương lai luôn đậm sâu và để lại nhiều xúc cảm trong tôi.

Hình ảnh thầy cô gắn với bao ấn tượng đẹp đẽ trong ngoại hình. Đó là vẻ ngoài giản dị, mộc mạc vô cùng. Chẳng như bao ngành nghề cao sang, quý phái khác, thầy cô trong những chiếc áo sơ mi bạc màu thời gian, trong trang phục áo dài bình dị nhưng vẫn “sang” theo một cách riêng. Không cần một thứ phục trang lộng lẫy, thầy cô tôi vẫn đẹp lắm thay! Tôi còn ấn tượng với gương mặt thầy cô. Đó là gương mặt dịu hiền luôn toát lên tình thương bao la. Ánh mắt thầy cô tinh anh trí tuệ, ngời sáng niềm tin vào chúng tôi, những học trò – mầm non của đất nước. Nụ cười gắn với niềm vui khi chúng tôi ngoan ngoãn và luôn hiền hậu, ấm áp như người cha, người mẹ. Giọng nói thầy cô truyền cảm, vang và sáng. Nó cũng chính là tiếng nói gửi trao yêu thương, an ủi, động viên khi chúng tôi sai lầm.Trong dịch bệnh, khi ngày ngày phải học online, tôi càng khao khát thấy trực tiếp bóng hình, giọng nói thân thương của thầy cô.

Mỗi chúng ta ai cũng có tình cảm yêu quý và biết ơn thầy cô. Người lái đò ấy đã bôn ba bao năm tháng, vượt bao thác cheo leo, vượt bao đèo hiểm trở để đưa ‘người khách” cập bến an toàn. Tôi mãi mãi ghi nhớ tri thức thầy cô gửi trao vì tôi hiểu đó là thành quả của bao tháng ngày miệt mài trắng đêm bên trang giáo án. Dầu vất vả, nhọc nhằn, dầu gương mặt có có những nếp nhăn in hằn, mái tóc có bạc trắng thì thầy cô vẫn đẹp vô cùng trong mắt tôi với sự hi sinh bao la. Làm sao những học trò có thể quên những kiến thức, những bài học hay thầy cô truyền dạy? Tâm hồn tôi đã được nâng lên trong tháng ngày đi học với những ước mơ, hoài bão thầy cô gửi trao. Tôi nhớ lắm lời động viên dịu dàng, thủ thỉ mỗi khi tôi hay các bạn trong lớp thấy ngợp với việc học, thấy lo cho tương lai. Thầy cô nâng bước chúng tôi bằng tình thương bao la với cái ôm nồng ấm và vỗ về, động viên, “tưới tắm” để chúng tôi ngày một lớn khôn. Như nuôi dưỡng một đứa con, thầy cô là cha, là mẹ yêu thương, chăm sóc và là kỹ sư tâm hồn làm đẹp cuộc đời.

Với tôi, thầy cô hơn cả một người lái đò mà đã thật sự trở thành người cha, người mẹ. Tôi biết ơn và kính trọng thầy cô vô cùng. Trong cả cuộc đời mình, làm sao để tôi có thể trả hết công ơn, hi sinh ấy? Bao tháng ngày qua đi, tôi đã lớn lên, còn những người cha, người mẹ mỗi lúc một thêm nhọc nhằn. Có những ngày chưa thật sự chăm chỉ học tập, tôi thấy mình sao mà tệ hại! Không xứng đáng với hi sinh của thầy cô, tôi chỉ là một đứa trẻ chưa ngoan. Và thật may rằng vẫn là thầy cô luôn ở đó, bao dung và dành cho tôi yêu thương vô hạn. Tâm hồn tôi, trái tim tôi đã thêm giàu, thêm đẹp nhờ những yêu thương nồng nàn ấy. Một lời hứa chăm ngoan học tập có bao giờ là đủ cho tất cả tình cảm lớn lao của thầy cô? Nhưng tôi hiểu, mình sẽ phải không ngừng rèn luyện vì một mai, sẽ chẳng có thầy cô lái đò và tôi sẽ phải tự chèo lái con đường cuộc đời của mình dưới lời động viên của thầy cô trên hành trình “Lên đường. Không bao giờ nhỏ bé được” (“Nói với con” – Y Phương).

Thầy cô giáo chính là người lái đò mà mỗi người sẽ không thể quên trong đời mình. Tôi thấy may mắn và hạnh phúc vô cùng vì được học, được lớn lên trong vòng tay chăm sóc của thầy cô. Đúng là “Công cha, nghĩa mẹ, chữ thầy”. Hãy trân trọng những hạnh phúc ấy khi còn có thể. Vì một mai, bạn và tôi, chúng ta đều sẽ phải lớn lên và phải xa vòng tay yêu thương ấy.

Cảm nghĩ về 1 món quà mà em đã nhận đc thời thơ ấu

Tuổi thơ ai cũng có cho mình những món đồ chơi. Với em, tuổi thơ gắn bó với bao món đồ chơi đặc biệt nhưng em yêu thích nhất là chú gấu bông to gần bằng người em.

Chú gấu bông đó nhận được vô vàn yêu quý của em vì nó gắn liền với tình yêu thương của mẹ. Mẹ biết em mê mẩn chú gấu bông trong cửa hàng đã lâu và đã dành cho em sự bất ngờ ấy vào đúng hôm sinh nhật lần thứ năm. Khoảnh khắc bóc hộp quà của mẹ, tim em rung lên từng nhịp và rồi vỡ òa trong hạnh phúc khi thấy chú gấu bông xinh đẹp xuất hiện. Chú gấu bông mà em đã sớm yêu thích nhưng lại không dám đòi bố mẹ và chỉ dám trộm nhìn chú trong cửa hàng mà thôi.

Em yêu thích chú gấu bông ngay từ lần đầu bắt gặp chú trong cửa hàng. Cửa hàng đồ chơi “Ước mơ” nổi tiếng trong khu phố luôn là mơ ước của những đứa trẻ. Ngày nhìn thấy chú sau lớp kính, mắt em không thể dời di. Khi đi học, đi chơi, đi đâu em cũng ngó ngó, nhìn nhìn vì sợ ai đó mua mất và không thể ngắm chú. Chú xinh đẹp với lớp lông màu vàng óng ả. Giá mà được vuốt lớp lông ấy của chú, dựa đầu vào người chú, ôm chú trong lòng thì thích lắm đây – suy nghĩ ấy cứ lặp đi lặp lại trong em. Đôi mắt chú được tô điểm bằng hai hạt nhựa màu đen và đôi mắt thì luôn như mỉm cười. Khuôn miệng chú nhỏ xinh khiến em lúc nào cũng cảm tưởng như chú đang cười đùa cùng em. Chiếc nơ trước cổ càng tô điểm cho vẻ thanh lịch của chú. Gấu bông đáng yêu quá! Nhưng em cũng hiểu thật khó để sở hữu chú nên đành cất những thèm muốn kia vào sâu trong lòng. Ấy vậy mà em lại nhận được món quà đặc biệt đó vào ngày sinh nhật. Một hạnh phúc thật lớn lao!

Chú gấu bông có ý nghĩa sâu sắc đối với em. Nó là người bạn luôn ở bên em sau bao tháng năm và cùng em chia sẻ những vui buồn. Nhận gấu bông từ mẹ, hiểu được tình yêu mẹ gửi gắm sau món quà đặc biệt, em thêm mến và gắn bó với chú gấu. Gấu bông là chỗ dựa của em khi mỏi mệt, là người bạn cùng em chơi trò chơi, là người vỗ về, lan tỏa hơi ấm. Tựa mình vào gấu bông, vuốt ve lớp lông mềm mượt của chú, lòng em thêm náo nức, vui tươi. Sự ấm áp của gấu bông sẽ luôn tiếp cho em niềm tin, niềm vui và đã tô điểm cho tuổi thơ em thêm rực rỡ.

Em rất yêu thích món đồ chơi đặc biệt này. Không chỉ là món quà tuổi thơ, bao năm tháng qua rồi nhưng em vẫn luôn giữ gìn gấu bông cẩn thận và nó luôn là người bạn đặc biệt của em.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247