Ans:
`I`. Đọc hiểu:
Câu `1`. Thể thơ tự do, phương thức biểu đạt chính là biểu cảm.
Câu `2`. Người con trong bài trên còn nợ mẹ:
+ Con còn nợ mẹ, nợ mẹ những luống rau.
+ Con nợ mẹ cả những bát cơm, tô phở.
+ Con cũng nợ mẹ cả những điều sai.
+ Con nợ mẹ cả một thời tuổi trẻ.
+ Con nợ mẹ giọt nước mắt mỗi ngày.
+ Nợ mẹ nếp nhăn, trưa hè nắng đổ.
+ Nợ mái tóc phai màu, vết nứt nẻ bàn chân.
Câu `3`. Biện pháp điệp ngữ ( cấu trúc) và liệt kê được sử dụng trong đoạn trích trên qua hình thức diễn đạt miêu tả, biểu cảm cũng như biểu đạt với nhân vật trữ tình. Tác dụng của biện pháp tu từ điệp thì giúp nhấn mạnh, làm rõ vai trò cũng như biểu cảm đa sắc hóa, còn liệt kê thì giúp cho người con cảm thấy nợ nần, những tình cảm to lớn của mẹ.
`I``I`. Làm văn:
Bài làm:
Kỉ niệm về chuyến đi chơi xa đầu tiên đến giờ tôi vẫn còn nhớ mãi. Năm đó, nhân dịp tôi được là học sinh giỏi nên bố tôi thưởng cho một chuyến đi đến thăm Sapa. Chao ôi, các bạn không thể nào tưởng tượng niềm vui sướng của tôi lúc đó. Tôi đã bao lần mơ ước một lần được đến thăm Sapa, xứ sở của sương mù và tuyết trắng. Nhiều lần, tôi nói diều ấy với mẹ nhưng vì ba mẹ bận rộn với công việc nên chưa có dịp đưa tôi đi chơi.
Chuyến đi khởi hành từ sáng sớm. Em lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ.Hôm nay trời thật đẹp, bầu trời trong vắt một màu xanh, không một gợn mây.
Đến Sapa rồi! tôi thích thú reo lên khiến bố mẹ tôi giật mình. Phải nói là ở đây rất lạnh so với Hà Nội rất nhiều. Nhưng điều đó càng làm tôi thêm phấn khích, bước xuống ô tô, tôi rất khoái chí khi mà lần đầu được thấy tuyết trắng. Đâu đâu cũng có tuyết. Từ những băng tuyết đóng băng trên những cành lá cây cho đến những ngôi nhà có mái che bị tuyết bao phủ. Tuyết ở đây mỏng và dưới dạng băng chứ không phỉ trắng xóa như ở châu Âu. Thế nhưng, nó cũng đủ làm tôi thích thú rồi.
Sáng hôm ấy, gia đình tôi đi tham quan đỉnh Fansipan. Ngay sau đó, gia đình tôi bắt đầu đặt dấu chân đầu tiên lên đỉnh núi đó, nhưng phải nói đó là một quãng đường vất vả, khó khăn để lên được ngọn núi đó. Quãng đường từ Trạm Tôn lên đỉnh Fansipan là cả một hành trình gian nan, vất vả vô cùng. Giữa quãng đường chúng tôi dừng lại thưởng thức buổi ăn trưa lạnh giá nhưng lại càng thấy sảng khoái sau khi ăn những món ăn nóng hổi.
Càng lên cao độ khó càng cao. Có những chỗ là vách đá dựng đứng, có đoạn thì phải bám vào rễ cây hay những bụi trúc ven đường để mà tuột xuống, rồi lại leo lên. Mệt mỏi, chân đau, gió lạnh, sương giăng kín… độ khó nối tiếp nhau, thử thách người leo rất nhiều. Thế nhưng, tất cả mọi gian nan, đau nhức trong suốt một quãng thời gian dài leo núi dường như tan biến khi đỉnh núi của sự vinh quang ở trước mặt. Phong cảnh thiên nhiên trên Fansipan hùng vỹ và tuyệt đẹp khiến cả gia đình tôi người nào cũng trầm trồ.
Đó chính là thành quả và cũng là mục tiêu mà chúng tôi hướng tới.người đứng ở đỉnh Fansipan không còn mỗi cảm giác được leo núi, vượt đèo, mà ở đó, tôi như đang đứng trên những tầng mây bồng bềnh đang quấn quýt vào chân, cho cái lạnh lan tỏa khắp cơ thể. Cảnh sắc được ngắm từ đỉnh núi hùng vĩ này hẳn nhiên không làm cho ai phải thất vọng. Đứng ở đỉnh núi, cảnh tượng ở đây có lẽ sẽ không ai có thể diễn tả được,khác hẳn mọi thứ ở trên thành phố xa xôi. Nào là hàng ngàn ngọn đồi xanh mởn lấp lửng sau làn mây trắng muốt. Nào là những bông hoa li ti đủ ánh màu khoe sắc giữa núi rừng lạnh giá,…Không đâu có thể sánh bằng nơi này.
Tối hôm ấy, tôi còn đi chơi chợ đêm Sapa nữa. Tuy không tấp nập như chợ ở Hà Nội nhưng những phẩm vật nơi đây khiến tôi thấy thú vị. Sắc màu thổ cẩm dệt nên một phong cách Sapa rất riêng, rất độc đáo. Mẹ tôi mua vội một chiếc khăn quàng cổ, bố tôi thì mua được một chiếc mũ. Còn tôi và em trai chẳng mua được thứ gì, chỉ biết ngắm nhìn và run trong cái lạnh mà thôi.
Chuyến đi kết thúc, tôi trở về thành phố mang theo hình ảnh phố núi và cái lạnh của Sapa. Cho đến bây giờ, tôi vẫn còn nhớ cái lạnh ấy. Nó thực rất lạnh, rất ấn tượng, khiến tôi không thể nào quên được.
Câu 1
+ Đoạn thơ trên sử dụng thể thơ "Tự do"
+ PTBĐ chính là: Biểu cảm
Câu 2
+ những luống rau, mái tóc phai màu, vết nứt nẻ bàn chân, những bát cơm, tô phở, những điều sai,một thời tuổi trẻ, giọt nước mắt, nếp nhăn, trưa hè nắng đổ.
=>Người con trong bài thơ cảm thấy nợ mẹ tất cả những gì người mẹ dành cho con, nợ mẹ cả cuộc đời luôn chăm lo, che trở để nuôi con khôn lớn.
Câu 3
Biện pháp tu từ là: Điệp ngữ
Tác dụng: Nhấn mạnh tình yêu và sự hy sinh của người mẹ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247