Phượng không thơm, phượng chưa hẳn là đẹp, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều, phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang.
Phượng không phải là một đóa, không phải vài cành; phượng đây là cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực. Mỗi hoa chỉ là một phần nhỏ của xã hội, người ta quên đóa hoa, chỉ nghĩ đến cây, đến hàng, đến những tán lớn xòe ra, trên đậu khít nhau bằng muôn ngàn con bướm thắm. Màu hoa phượng chói lói, sinh sống như sắc máu người. Đấy là sự kì bí của mùa hè, trong nắng chói chang, mùa hè thét lên những tiếng lửa.
Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một lần gió kéo tới, từng đợt sóng rào rào trên biển hoa.
Người ta hay trồng phượng ngoài thành và trong thành, và người ta hay trồng phượng trong các sân trường. Vì sao ư? Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có học sinh yêu và hiểu hoa phượng nhất. Hoa phượng là hoa học trò. Có ai quen với phượng cho bằng những hs cắp sách đến trường một ngày 2 buổi. Có ai có linh hồn tươi thắm để quan hoài với phượng thắm tươi?
Mùa xuân, phượng ra lá, lá xanh um, mát rượi, ngon lành như lá me non. Lá bạn đầu xếp lại, rồi dần dần xòe ra cho gió đưa đẩy. Lòng tôi cứ xao xuyến làm sao. Tôi chắm lo học hành, rồi lâu cũng vô tâm quên màu lá phượng. Một hôm, bỗng đâu trên những cành cây báo 1 tin nhắn: mùa hoa phượng bắt đầu. Đến giờ ra chơi, học trò ngạc nhiên nhìn.
Thi cử cho các anh chị sắp ra trường, lười biếng còn ở nhiều năm. Sự học một bên căng, một bên chùng đều ghi dấu hoa phượng. Anh chị ngồi trong lớp làm bài, tay không muốn chạy nhanh. Vì gần nghỉ nên các anh chị nghỉ còn lúc chưa nghỉ. Phượng đỏ thế kia mà! Khắp các cành đều có hoa, hoa nở, hoa rơi, hoa bay, đến cả ngoài vườn xa xa không có cây mà cũng có hoa phượng.
Phượng cứ nở, phượng cứ rơi. Bao giờ cũng có hoa phượng rơi, bao giờ cũng có hoa phượng nở. Nghỉ hè đã đến. Học sinh sửa soạn về nhà. Nhà chưa về, cái vui gia đình đâu chưa thấy, mà chỉ thấy xa trường, xa bạn, buồn biết bao! Những cuộc duyên hẹn giữa bạn bè đến lúc chia rẽ, cũng rẽ chia dưới màu hoa phượng; dù vô hình, người nào cũng có sắc hoa phượng nằm ở trong tâm hồn. Phượng xui ta nhớ
cái gì đâu. Nhớ người sắp xa, còn đứng trước mặt....Nhớ một trưa hè gà gáy khan cổ...Nhớ một thành xưa son uể oải...
Cứ như thế, hoa học trò thả những cánh son xuống cỏ, đếm từng ngày, từng giây phút xa bạn! Hoa phượng rơi rơi....Hoa phượng mưa....Hoa phượng khóc. Trường vắng lặng không tiếng trống, không tiếng người. Nhưng tôi vẫn chờ đợi một tình yêu và một nỗi nhớ nhưng da diết. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành một phần máu thị của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho một thời học sinh đầy kỉ niệm đẹp đẽ.
$\text{#NO COPPY}$
$\text{#Rosie09}$
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247