Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hào Phú thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trườrig này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi giáo cô giáo Ngọc.
Cô Ngọc bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, co chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô.
Cô hỏi tôi:
– Em tên là gì?
Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói:
– Dạ em tên Tuấn Khanh ạ!
Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi. “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!"
Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui. Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo. Có nbiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh.
Cô Ngọc là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đà làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi.
chúc bn thi tốt!
@tuankhanhtruong
Lớp 5 là kỉ niệm lần đầu tiên em được học một lớp mà ở đó, người đầu tàu dẫn dắt chúng em là một người thầy rất trẻ. Nhưng những kỉ niệm về thầy lại đậm sâu nhất trong suốt những tháng năm tiểu học của em.
Thầy em còn rất trẻ, có lẽ chỉ mới ra trường được vài năm. Thầy hơn 30 tuổi, dáng người rất cao, và cân đối. Mỗi lần nhìn thầy trong chiếc áo sơ mi và quần âu, em luôn liên tưởng thầy chính là những diễn viên trên màn ảnh nhỏ. Thầy có nước da ngăm đen màu đồng khỏe khoắn chứ không phải làn da trắng hồng mịn màng như các cô, các chị. Mái tóc thầy được cắt ngắn, chải chuốt gọn gàng rất hợp khuôn mặt thầy. Thầy có gương mặt vuông chữ điền, vừa toát lên vẻ nghiêm khắc nhưng mỗi khi cười lại vô cùng hòa đồng, thân thiện. Đặc biệt là vầng trán cao và sống mũi dọc dừa thẳng tắp khiến khuôn mặt thầy thêm phần thông minh và điển trai. Đôi mắt thầy hẹp, dài rất hợp với một người đàn ông chín chắn, sắc sảo. Hàng lông mi dày, phủ xuống đôi mắt càng làm đôi mắt thầy thêm phần bí ẩn. Đôi lông mày dày, nhếch sang hai bên rất đàn ông. Chúng em chưa từng nhìn thấy thầy ăn mặc ở nhà, nhưng mỗi khi đến trường thầy đều mặc áo sơ mi, quần âu rất đứng đắn.
Thầy là một trong số ít thầy giáo dạy văn của trường, nhưng cũng là một trong số ít giáo viên xuất sắc nhất. Thầy giảng văn rất hay. Giọng đọc của thầy ấm áp thấm vào lòng chúng em đầy cảm xúc. Nhờ có thầy mà điểm văn của em không ngừng được tiến bộ, càng ngày càng yêu môn văn vốn dĩ đối với em là rất khó nhớ. Ở trong lớp, khi quản lí chuyện của lớp thầy là một người rất nghiêm túc, không bao giờ lơ là. Chính vì vậy mà lớp chúng em luôn xếp nhất trường về cả học tập và nề nếp. Nhưng sau giờ học thầy lại vô cùng hài hước và vui tính, thường cho chúng em kẹo hay chiếc bút, quyển sách mới tinh.
Em rất yêu thầy chủ nhiệm của mình. Những năm học tiểu học sắp kết thúc, chúng em phải yamj chia tay với thầy, nhưng chắc chắn vào một ngày không xa, chúng em sẽ lại rủ nhau về thăm thầy, về thăm lại ngôi trường dấu yêu này, cùng nhau ôn lại những mẩu chuyện cũ.
xin nhá
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247