Em tham khảo bài làm này
Ký ức tuổi thơ là những điều kỳ lạ, bởi vì đôi khi bạn không thể chắc chắn nếu bạn thực sự nhớ một cái gì đó, hoặc nếu bạn nghĩ bạn làm vì những người khác đã nói với bạn về nó, hoặc bạn đã thấy một bức ảnh của sự kiện ấy sau đó. Tôi sẽ kể cho bạn về một ký ức mà tôi rất tự tin là có thật. Tôi sẽ cho bạn biết nó là gì, nó xảy ra khi nào, làm thế nào nó ảnh hưởng đến tôi và tại sao tôi vẫn còn nhớ nó cho đến bây giờ.
Kỷ niệm đấy là kỷ niệm đầu tiên giữa tôi và cha tôi. Tôi thực sự rất nhỏ, tôi không biết chính xác bao nhiêu tuổi, nhưng tôi đoán khoảng ba tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn. Bố tôi không phải là một người đàn ông cao lớn hay mạnh mẽ, nhưng tôi đã đủ nhỏ, và bằng cách so sánh, lúc ấy ông đủ cao lớn, vì tôi đứng được cả hai chân tôi trên một trong hai tay của ông, và với tay vào bám hai chân của ông. Sau đó tôi sẽ đu lên và cười vui vẻ khi ông ấy cố gắng làm những công việc hàng ngày, đi dạo quanh nhà khi tôi đang nắm chặt không chịu buông. Đó là một trò chơi yêu thích.
Tôi không biết rằng tôi có thể thành thật nói nó ảnh hưởng đến tôi trong đời mình. Tuy nhiên, trong gia đình của tôi, chúng tôi không thực sự trò chuyện nhiều hoặc làm nhiều việc với nhau. Chúng tôi không sống gần nhau nên gặp nhau không thường xuyên. Tôi cho rằng cách mà sự việc ảnh hưởng đến tôi là làm cho tôi ở mức tiềm thức cảm thấy gần gũi với cha tôi thậm chí nhiều năm sau về sau vì chúng tôi đã chia sẻ thời gian vui vẻ khi chơi cùng nhau khi tôi còn nhỏ.
Tôi không biết tôi đã giữ được kỷ niệm này cho đến gần đây. Bố tôi qua đời, ông ấy đã ốm rất lâu, vì vậy nó không phải là bất ngờ, nhưng dĩ nhiên là rất buồn. Tôi muốn nói điều gì đó về ông trong đám tang của ông, và tôi muốn chọn một ký ức riêng tư chỉ giữa ông và tôi. Vì một số lý do hình ảnh tôi nhỏ con và đang cười còn ông trang nghiêm giả vờ rằng ông đã không nhận thấy tôi đã xuất hiện trong tâm trí của tôi và bằng cách nào đó nó lại rất thích hợp để chia sẻ nó. Đó là một ký ức hạnh phúc, nhưng cũng là một kỷ niệm thân mật. Tôi nghĩ ông ấy sẽ thực sự hài lòng vì tôi có thể nhớ về nó nhiều thập kỷ sau đó.
Vậy tại sao tôi lại nhớ kỉ niệm này? Tôi không chắc, nhưng tôi thích nghĩ rằng kỷ niệm đó đã ở đó im lìm trong suốt thời gian chờ đợi thời điểm tôi cần lấy nó. Đó thật sự là một điều an ủi để nhớ về. Tâm trí con người quả thật là một điều kỳ diệu!
những kỉ niệm thời ấu thơ mà ai trong chúng ta ko nhớ riêng tôi thì cũng có rất nhiều kỉ niệm đẹp nhưng đẹp nhất là kỉ niệm ra trường năm mẫu giáo của tôi
hôm ấy tôi vẫy còn nhớ ngồi trông lớp tôi bắt đầu gục đầu xuống vì hôm nay tôi phải xa trường xa lớp xa thầy xa cô xa bạn bè từng lượt người đi lên hăng hái lưu hình kỉ niêm thời mẫu giáo tới tôi thì tôi gục rè buồn bã mang trong mình một tâm trạng buồn khi chụp tôi ko đc vui khi chụp xong tôi buồn bã ra về
đó là kỉ niệm mà tôi lưu giữ lại tôi ko thể nào quên những kỉ niệm thời học mẫu giáo thật thiên liêng và trong sáng
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247