Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 làm giúp mik 1 bài văn kể về 1 trải...

làm giúp mik 1 bài văn kể về 1 trải nghiệm của em (rút ra đc 1 bài học) câu hỏi 3400231 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

làm giúp mik 1 bài văn kể về 1 trải nghiệm của em (rút ra đc 1 bài học)

Lời giải 1 :

Xin hay nhất ak

no cop

$lar$

Trong cuộc đời, ta sẽ có nhiều trải nghiệm lắm, nào khi ta đi sở thú, nào ta đi coi phim, nào là lần đầu đi tới trường,... nhiều lắm. Nhưng mà trải nghiệm tôi nhớ nhất đó là tiết Ngữ Văn lớp sáu đầu tiên của tôi.

Từ lớp một tới giờ, tôi đã được coi là “ ngu văn” rồi. Mấy năm tiểu học lúc nào tôi cũng được bảy với tám thôi, trong khi đứa nào cũng chín với mười. Lúc đó tôi rát tự ti với bản thân, sự thất vọng của cha mẹ còn khiến tim tôi càng thêm đau lòng và muộn phiền. Và nhờ cô Mai, cô giáo Ngữ Văn lớp sáu của tôi mà tôi đã thoát khỏi cái nhãn dán “ngu văn” mà mọi người đặt cho tôi. Đó là vào đầu tiết, lúc cô bước vào, trong cô thật đẹp, với tà áo dài Việt Nam thướt tha, với mái tóc dài đen láy buông xoả lại làm cô đẹp hơn,  lòng tôi thắt lại khi nghĩ tới gương mặt đầy thất vọng của cô khi thấy tôi không thể trả lời một câu hỏi cơ bản như vậy. Cô đang dạy cho tôi bài “ Bài học đường đời đầu tiên”. Đối với các bạn, cô biến bài từ khô khan, nhàm chán trở nên rất hay, sâu sắc và sinh động, cô khiến bao bạn phải trầm trồ về cách dạy của cô, cô khiến bao bạn phải xuýt xao vì bài giảng của cô. Nhưng đối với tôi, nó chỉ là tiết học chán phèo và vô nghĩa. Sau khoảng mười lăm phút cô giảng, tôi đã ngủ gà ngủ gật lên. Khi đang giảng tới nghệ thuật của bài. Cô đi xuống để xem cái bạn chép bài. Vào lúc đó, tôi đang lim dim thì giọng nói dịu dàng nhỏ nhẹ vang lên cùng với đôi bàn tay mảnh mai, ấm áp của cô chạm vào vai tôi, cô nói:

- Nam, sao em không tập trung vào bài.

Giọng cô không có hàm ý để quát mắng, để bực bội, đó chỉ là sự ân cần, quan tâm của cô với tôi.

Tôi bèn đáp, cà lâm lên:

- ..ạ.....dạ...... tạ..tại môn Ngữ Văn chán quá ạ.

Cô bèn đáp:

- Vậy hả, con có hiểu bài không?

Tôi đáp, vẫn cà lâm:

- ..ạ... dạ không ạ, con xin lỗi cô.

Cô ân cần đáp:

- Không sao đâu con, hồi đó, cô cũng như con coi môn Văn là thứ nhàm chán mà sau này khi con lớn lên con mới thấy quan trọng, nếu con không phiền thì con có thể ở lại lớp mười phút không, cô sẽ giảng lại cho con.

Tôi đáp, nước mắt đã trào nhẹ ra khoe mắt:

Dạ có!

Lúc đó, tôi không coi cô là cô nữa, tôi coi cô như đã là người mẹ thứ hai của tôi. Người mẹ mà luôn bận rộn nhưng vẫn muốn dành cho tôi thời gian để quan tâm! Ôi, tôi thật may mắn! Cũng từ đó mà tôi bắt đầu thích Văn, tôi dần đã coi Văn như em của tôi. Tôi nhận ra Văn có bao điều hay.

Ôi! Nhờ có cô mà tôi mới có hôm nay, mới là học sinh giỏi Văn. Không biết, khi không có cô tôi sẽ ra sao. Cô ơi, cô đã cứu con rồi! Con yêu cô nhiều lắm! Có lẽ đây là trải nghiệm vô giá của tôi, trải nghiệm đã khiến tôi thay đổi cả cuộc đời. Tôi sẽ không quên cô, Cô Mai ơi! Và cũng qua đó, tôi rút ra được là muốn dạy học sinh thì ta nên nhỏ nhẹ với chúng!

Thảo luận

-- cảm ơn
-- no cop nha
-- bài này có chép mạng ko
-- ok
-- thanks
-- mik chắc chắn ko cop, xin hay nhẤT Ak
-- ok

Lời giải 2 :

Năm học vừa rồi, em đã có một trải nghiệm vô cùng đáng nhớ. Chính trải nghiệm ấy, đã khiến em thay đổi rất nhiều. Từ trước đến nay, em luôn là một học sinh rất kém môn thể dục. Ai cũng cho là như vậy, kể cả em. Và chính em cũng luôn cho rằng, mình sẽ chẳng thể nào tốt hơn được. Cho đến một buổi học thể dục vào năm học trước, tất cả đã thay đổi.Hôm đó, em được học với thầy giáo mới đến là thầy Hùng. Như thường lệ, khi các bạn chơi bóng chuyền ở trên sân, em lại đứng bên cạnh quan sát và đi nhặt bóng giúp các bạn. Thấy thế, thầy Hùng đã tiến lại và đề nghị em cũng hãy vào sân chơi cùng các bạn. Nghe vậy, em đã rất ngạc nhiên và có chút sợ sệt. Tuy nhiên, thầy vẫn cương quyết đề nghị xen lẫn yêu cầu em ra sân bóng. Mới đầu, em cứ lóng ngóng tay chân, chẳng đỡ được một lượt bóng nào. Nhưng thầy Hùng vẫn không quản ngại, mà kiên nhẫn chỉ cho em. Các bạn trên sân cũng kiên nhẫn đứng chờ, như đang góp những lời cổ vũ thầm lặng cho em. Và thế là, đến cuối buổi tập, em đã thành công đỡ được hơn mười lượt bóng, thậm chí ghi được một điểm cho đội mình. Điều đó thực sự rất tuyệt vời, khiến em hạnh phúc vô cùng. Thì ra, em cũng có thể chơi bóng như các bạn, chứ không phải là không thể. Sau hôm đó, em dần tự tin và chăm chỉ hơn trong các tiết học thể dục. Em cũng đã dành thời gian mỗi buổi chiều tối để chạy bộ và rèn luyện thêm sức khỏe. Nhờ vậy, em dần hòa nhập vào những buổi học thể dục, những buổi chơi bóng ở lớp cùng các bạn. Tất cả chính là nhờ vào trải nghiệm tuyệt vời hôm ấy.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247