Nghỉ hè vừa rồi, em cùng với các bạn trong Câu lạc bộ Tiếng Anh của trường đã có một trải nghiệm thú vị. Đó là một chuyến tham qua đến Khu di tích Cổ Loa ở Đông Anh, Hà Nội.
Sáng chủ nhật, đúng sáu giờ ba mươi, chúng em có mặt ở trường. Sau khi cô giáo điểm danh các thành viên trong câu lạc bộ, xe bắt đầu xuất phát. Khoảng ba mươi phút là đã đến nơi. Chúng em xuống xe, rồi được chị hướng dẫn viên đưa đi tham quan khu di tích.
Thành Cổ Loa được xây dựng vào khoảng thế kỷ III TCN, dưới thời trị vì của An Dương Vương, do sự chỉ đạo trực tiếp của Cao Lỗ. Thành tọa lạc tại một khu đất đồi nằm ở tả ngạn sông Hoàng - vốn là một nhánh lớn của sông Hồng.
Theo tương truyền, thành bào gồm chín vòng xoáy trôn ốc. Tuy nhiên, căn cứ trên dấu tích hiện còn, các nhà khoa học cho rằng thành chỉ có ba vòng. Bên trong thành là các khu đình, đền.
Đầu tiên, chúng em được đến làm lễ ở đền thờ vua An Dương Vương. Bầu không khí lúc này thật trang nghiêm. Sau đó, cả nhóm lần lượt ghé thăm: đình Cổ Loa (hay còn gọi là Ngự Triều Di Quy), kế tiếp là Am Mỵ Châu (am Bà Chúa hay đền thờ Mỵ Châu), chùa Cổ Loa, chùa Mạch Tràng (Quang Linh tự), cuối cùng là đình Mạch Tràng. Em cảm thấy ấn tượng nhất là Am Mỵ Châu với bức tượng thờ không đầu khiến em nhớ đến truyền thuyết “Truyện An Dương và Mị Châu - Trọng Thủy.
Theo lời của chị hướng dẫn viên thì hằng năm lễ hội Cổ Loa sẽ được diễn ra vào mùng sáu tháng giêng (âm lịch). Lễ hội thu hút rất đông khách thập phương đến. Nhiều trò chơi dân gian được tổ chức như: đánh đu, đấu vật, kéo co… Ngoài gia, lễ hội còn tổ chức các buổi biểu diễn múa rối nước, hát quan họ. Sau khi tham quan xong, chúng em đã được thưởng thức một tiết mục múa rối nước rất hấp dẫn. Đúng bốn giờ chiều, xe đưa cả nhóm trở về trước. Mọi người đều thấm mệt nhưng cảm thấy rất vui vẻ.
Chuyến tham quan đến mảnh đất Cổ Loa đã giúp em có thêm nhiều kiến thức bổ ích. Em mong rằng sẽ có dịp quay trở lại nơi đây để có thêm nhiều trải nghiệm hơn nữa.
Chắc hẳn ai trong mỗi chúng ta từng được theo ông bà, bố mẹ đến một nơi nào đó xa xa so với nơi mình vẫn từng sinh sống? Bạn ấn tượng nhất về nơi nào nhỉ? Còn tôi, lần tôi đến với biển đảo Cát Bà làm tôi nhớ mãi.Tôi vẫn hình dung trong trí tưởng tượng của mình về một hòn đảo nằm xa bờ, nhỏ nhắn và xinh xinh thu gọn trong tầm mắt. Nhưng thực sự thì khi ngồi trên ô tô, tôi đã cố gắng nhìn ra phía ngoài cửa kính xe để chiêm ngưỡng hình ảnh nhỏ xinh trong tầm mắt ấy mà đâu có được. Không có thể "thu gọn" hòn đảo ấy trong tầm mắt được đâu, trừ khi bạn ngồi trên máy bay. Gọi là hòn đảo nhưng thực chất, đảo rộng, rất rộng, nên còn được gọi là huyện đảo Cát Bà. Bởi đây là địa bàn sinh sống của dân cư cả một huyện.
Đảo Cát Bà nằm trên dải đất duyên hải Hải Phòng. Để đến được đảo, sau khi chạy hết con đường cao tốc mới tinh, rộng rãi là trải nghiệm thú vị khi đi qua phà. Phà là phương tiện chủ yếu để ra đảo. Phà rất rộng, gồm hai tầng, tầng dưới để ô tô, tầng trên là nơi khách ngoạn cảnh. Không ai muốn ở dưới tầng ô tô cả. Mọi người đều theo các lối cầu thang nhỏ để lên tầng trên. Từ các ô cửa để trống, ta có thể nhìn ra cảnh biển xung quanh, có thể hít căng lồng ngực mà thấy vị muối biển mằn mặn tưởng như len cả vào nhịp thở.
Sau hai giờ trên phà, du khách tiếp tục theo đường ô tô để đến các điểm du lịch, tắm biển. Đường vào đảo cảnh vật khá hoang sơ. Trải dài, trải dài là những đầm đước mênh mông, nơi nuôi thả thủy sản. Tôi chưa nhìn thấy cây đước ở quê mình, nên khi nhìn thấy chúng với chùm rễ xòe rộng hơn cả tán lá bên trên cắm sâu vào đầm nước, tôi lạ lắm, tôi thấy chúng có khi còn đẹp hơn cả những cây si, cây xanh trong vườn nhà mình.
Đi chừng gần một giờ đồng, xe chúng tôi đã tiến sâu hơn vào huyện đảo. Những nếp nhà thấp thoáng ẩn hiện trong màu xanh của cây cối ven đường. Con đường không còn thẳng tắp như khi đi qua đầm tôm đầm cá lúc trước mà uốn lượn quanh co men theo chân núi, sườn đồi. Hai bên đường là vách đá sừng sững. Những cây dây gai, dây leo chằng chịt tạo nên nét gì đó khá hoang sơ, yên bình cho cảnh vật quãng này.
Bạn chỉ cảm nhận được sự nhộn nhịp, đông vui của khu du lịch khi đi gần tới biển. Những dãy nhà nghỉ cao chót vót, những nhà hàng ăn uống phụ vụ khách du lịch.. mọc san sát. Tàu thuyền nhộn nhịp ra vào bến đỗ..
Sau khi ổn định nơi nghỉ ngơi, tôi lập tức tìm ra biển. Chưa từng được đi biển bao giờ nên tôi vô cùng phấn khích, tò mò: Nước biển có xanh không, trong không, vị muốn biển như thế nào nhỉ, trên bãi biển chắc có nhiều vỏ ốc đẹp chứ..
Những gì là lần đầu tiên thường khiến ta nhớ mãi không quên. Và tôi cũng vậy, lần đầu tiên được đến với biển khiến tôi không thể quên cảm giác vui thích tràn ngập trong lòng, cũng như không thể quên khung cảnh biển đẹp yên bình, thơ mộng. Lần đầu tiên tôi được thấy biển là vào lúc hoàng hôn, khi ánh mặt trời chỉ còn là những quầng sáng đỏ rực phía chân trời. Ánh sáng cuối chiều ấy tạo nên những mảng phản quang lấp loáng trên mặt biển bình yên. Tôi dạo quanh trên bờ biển, từng làn gió mang vị mặn của biển khơi ùa vào lồng ngực. Từng đợt sóng gối đầu lên nhau bọt tan trắng xóa. Đây đó những thân dừa cong cong đổ dáng xuống bờ cát mịn màng. Một vài con thuyền thấp thoáng ngoài khơi xa buồm căng trong gió.
Thú vị nhất trong cuộc hành trình của mình là buổi sáng hôm sau, tôi được đi thuyền ra các bãi tắm thiên nhiên. Các bãi tắm này tạo nên từ những hòn đảo nhỏ quanh huyện đảo. Cảnh ở đây đẹp vô cùng. Nước biển xanh lam hòa cùng màu trời trong vắt thật đẹp và yên bình. Sóng biển sớm mai chỉ khẽ lăn tăn, ì oạp xô mạn thuyền. Những hòn đảo nhỏ quanh khu vực này dường như đã chế ngự sức mạnh của biển khơi, làm cho sóng biển không cuộn trào như những nơi khác mà dịu êm, hiền hòa, tựa mặt hồ yên tĩnh vậy.
Thuyền tôi neo trên một bãi cát vắng. Chúng tôi cẩn thận bước xuống. Có những bãi đá khá hoang sơ, mang theo cả những cảm giác sắc nhọn dưới chân trần. Bờ cát trắng lại mịn màng, thoai thoải, đổ dần ra phía làn nước trong veo, nhìn rõ đáy.Chúng tôi thay đồ rồi ùa xuống làn nước trong veo ấy, cảm nhận từng làn nước mát lạnh ôm trùm lên cơ thể. So với bãi biển đông đúc gần bờ, lặn ngụp nơi các bãi thiên nhiên này quả là trải nghiệm tuyệt vời. Vậy nên sau này, khi đã trải nghiệm ở nhiều vùng biển khác, tôi vẫn nhớ, vẫn yêu, vẫn dành tình cảm nhiều, thật nhiều cho biển đảo Cát Bà.
Ba ngày trên đảo Cát Bà là ba ngày để nhớ để thương trong tôi nhiều lắm..
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247