Mẹ là dòng sông
Cho tôi tắm mát
Mẹ là khúc hát
Ru tôi lớn khôn.
Chắc hẳn trong đời mỗi người, ai cũng có một người phụ nữ tuyệt vời. Người mà sẽ tần tảo sớm hôm, người mà quyết tâm vì con mà hy sinh cả thanh xuân hy sinh cả thời gian của cuộc đời. Người phụ nữ ấy đau đớn, mang nặng đẻ đau, chỉ mong ước rằng sau từng ngấy thời gian ấy, người phụ nữ sẽ được nghe tiếng "mẹ ơi". Người phụ nữ tuyệt vời mà tôi luôn gọi với hai chữ thân thương " mẹ yêu".
Mẹ tôi không phải là một người phụ nữ hiền lành hay tốt bụng. Nếu nói quá thì có lẽ nói rằng, bà là một người phụ nữ ích kỉ, thô lỗ, không bao giờ ra tay tương trợ người khác. Ai cũng nói vậy, nhưng sâu thẳm trong tâm hồn của một đứa con nít ngày ấy, tôi cũng tin vậy. Để rồi khi vô tình bắt gặp những cảnh mẹ ngồi đếm tiền, lo lắng không biết tôi có đủ tiền ăn học hay không, để rồi khi đấy, mẹ lại tuôn lệ vì đã không thể cho tôi được như những đứa trẻ khác. Mẹ lúc nào cũng mạnh mẽ, đặc biệt sau khi ba tôi qua đời, bà lại càng che giấu đi những hạt nước mắt của mình, kiên cường đối chọi lại thế giới tàn nhẫn, quyết tâm bảo vệ, che chở cho tôi tháng ngày. Bà chưa bao giờ lên tiếng than trách, bà sẵn sàng mặc những chiếc áo sơ mi vốn đã ngả màu, sẵn sàng thức khuya dậy sớm. Đôi lúc, bà còn nhịn ăn với mong muốn tôi có đủ tiền đi học, đủ tiền để nên người.
Khi tôi lớn lên mẹ vất vả hơn, vì mẹ sẽ phải dạy cho tôi rất nhiều thứ để tôi trưởng thành hơn và hoàn thiện mình. Mẹ dạy tôi đọc thật rõ ràng mạch lạc, viết sao cho thật ngay ngắn thẳng hàng vì người ta nói “nét chữ nết người”. Mẹ dạy tôi sắp xếp sách vở ngăn nắp, quần áo gọn gàng để khi cần sẽ tìm thấy ngay. Mẹ dạy con gái mẹ phải đi đứng và nói chuyện với người lớn tuổi như thế nào cho lễ phép, đúng lễ nghĩa. Mỗi khi mẹ vào bếp nấu ăn, mẹ thường bảo tôi vào cùng để mẹ dạy con nấu các món ăn. Mẹ bảo “là người phụ nữ thì phải biết nấu những món ăn ngon cho gia đình”.
Mỗi khi tôi yếu lòng hoặc gặp những khó khăn trong cuộc sống, tôi thường tìm đến mẹ để chia sẻ để tâm sự. Những lúc đó, mẹ lắng nghe tôi nói và khẽ gật đầu. Ánh mắt, nụ cười và những cái gật đầu khe khẽ của mẹ đã làm tôi cảm thấy được an ủi và sẻ chia. Lời khuyên của mẹ đã cho tôi thêm sức mạnh và tự tin để làm mọi việc tốt hơn. Mẹ không những là người mẹ đáng kính mà còn là người bạn thân thiết của tôi trong cuộc đời. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ quan trọng và tuyệt vời nhất.
Mẹ tôi quả thật là một phụ nữ không mấy mặn mà với xã hội, bà không bao dung, hay thấu hiểu như những bà mẹ khác, bà cũng không tốt bụng, hay cố gắng trở nên tốt bụng trong mắt người khác, bà còn có chút ích kỉ, còn có chút ki bo. Nhưng tôi biết, mẹ tôi làm vậy vì bà sợ, bà sợ lắm. Bà sợ rằng bà không đủ tiền cho tôi đi học, bà sợ rằng bản thân bà sẽ không thể cho tôi có những gì mà tôi cần thiết, nên bà dành dụm, nên bà ích kỉ một chút vì để có thể cho tôi mọi thứ, để tôi không cảm thấy tự ti vì bản thân.
Mẹ, cảm ơn bà nhiều lắm, cảm ơn vì những khó nhọc của mẹ suốt những năm tháng qua, cảm ơn vì những điều đã làm con trở nên đẹp đẽ, cảm ơn công lao khó nhọc của mẹ. Tôi biết ơn bà lắm, nếu được tôi chỉ muốn thời gian sẽ mau chóng dừng lại, sẽ không trôi đi, để tôi có thể tiếp tục được lớn lên trong vòng tay của mẹ, để có thể nâng niu gọi hai tiếng "Mẹ ơi".
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247