Tôi có một người bạn thân, tên của cậu ấy là Minh. Minh đã là bạn cùng lớp với tôi kể từ khi chúng tôi mới học tiểu học, và điều đó có nghĩa rằng chúng tôi đã làm bạn được hơn mười năm rồi. Minh sống ở gần nhà tôi, vì thế nên cũng có thể nói cậu ấy là hàng xóm của tôi. Cậu ấy là một cậu bé tròn trịa với mái tóc xoăn màu đen. Cậu ấy mang một cặp kính dày vì cậu ấy bị cận. Minh đã mang cặp kính ấy kể từ khi cậu ấy còn nhỏ, và rất khó để nhận ra cậu ấy khi không đeo kính cho dù người đó có là tôi đi chăng nữa. Minh là một học sinh giỏi ở trường, nhưng đổi lại cậu ấy lại khá tệ trong các hoạt động ngoài trời và thể thao. Cậu ấy dành hầu hết thời gian để học, và thời gian rảnh thì được sử dụng để chơi trò chơi điện tử hoặc ăn uống. Tôi là bạn thân nhất của Minh, nhưng ngoại hình của tôi lại trái ngược với cậu ấy. Tôi là một cô gái cao và ốm, và tôi rất thích chơi các môn thể thao như bóng rổ và cầu lông. Tôi cố gắng dẫn Minh ra ngoài chơi, nhưng thường thì tôi thất bại. Thay vào đó, tôi sẽ ngồi chơi điện tử với cậu ấy và sau đó chúng tôi cùng ra ngoài ăn uống. Minh giúp tôi rất nhiều trong việc học, và chúng tôi thường học chung với nhau. Chúng tôi tự làm bài tập, nhưng sau đó chúng tôi sẽ trao đổi với nhau để kiểm tra kết quả. Mỗi buổi sáng cậu ấy ghé ngang nhà tôi và đợi tôi đi học cùng. Chúng tôi tự đạp xe riêng, nhưng mẹ cậu ấy có một ý tưởng để giúp cậu ấy vận động bằng cách bảo cậu ấy phải chở tôi đến trường như một bài thể dục buổi sáng. Mặc dù Minh không phải là một cậu bạn nổi bật, hầu hết các bạn đều thích cậu ấy bởi vì tính cách nhẹ nhàng và tốt bụng. Tôi rất tự hào khi có một người bạn như thế, và tôi nghĩ rằng chúng tôi hoàn toàn phù hợp với đối phương.
Tôi là Nguyễn Thúy Hằng, học sinh lớp 6C, trường Trung học cơ sở Khương Mai, quận Hoàng Mai, thành phố Hà Nội.
Gia đình tôi có sáu người: ông, bà nội, ba, mẹ và hai chị em tôi. Ông bà nội của tôi hiện là cán bộ đã hưu trí. Bố và mẹ tôi đều là giáo viên. Em trai tôi có cái tên rất đẹp: Nguyễn Hoài Nam và vẫn còn rất nhỏ. Nhà tôi số 20 ngõ 177, phường Định Công, quận Hoàng Mai, cách trường chỉ vài trăm mét. Chính vì vậy, hằng ngày, tôi vẫn thường đi bộ đến trường.
Giống như ông nội và ba, tôi rất yêu thích thiên nhiên. Căn nhà của gia đình tôi tuy không rộng lắm nhưng luôn luôn có màu xanh của cây kiểng; màu vàng hoa cúc, màu đỏ thắm của hoa hồng mà ông và ba tôi trồng trong những chiếc chậu đặt trước hàng hiên. Ở góc bàn học của tôi kê cạnh cửa sổ, mẹ tôi treo một giò phong lan hoàng điệp, mỗi bông hoa giống hệt một chú bướm vàng xinh xắn. Trước hiên là chiếc lồng chim với chú chích chòe than có giọng hót giòn giã và trong vắt.
Tôi rất kính trọng ông bà, ba mẹ và yêu quý em trai nhỏ của tôi. Sau một ngày lao động và học tập, bữa cơm tối là lúc gia đình tôi sum họp đầy đủ, đông vui nhất. Tôi tìm thấy ở mái ấm gia đình một nguồn động viên tinh thần rất lớn trong học tập và trong cuộc sống.
Ở lớp, tôi có nhiều bạn bè, cả nam lẫn nữ. Tuy mỗi người một tính nhưng chúng tôi chơi với nhau rất thân, luôn đoàn kết, tôn trọng và giúp đỡ nhau. Nhân buổi giao lưu này, tôi rất mong được làm quen với tất cả các bạn!
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247