Em ấn tượng nhất là cảnh sân trường em vào giờ ra chơi.Giờ ra chơi là khoảnh khắc đáng nhớ nhất của tuổi học trò chúng em,nó đã lưu giữ biết bao kỉ niệm của một thời thanh xuân. Sau những giây phút học hành căng thẳng, áp lực thì giờ ra chơi đã mang cho chúng em sự thoải mái, được tự do bay lượn như chưa từng có.Từ các cánh cửa, học sinh ùa ra sân trường như những chú chim non, sân trường bỗng chốc ngập tràn tiếng nói cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn. Ông mặt trời trên cao có lẽ cũng bị giật mình bởi tiếng nô đùa, vén màn mây nhìn xuống nhân gian. Cả sân trường nhuộm trong cái nắng vàng rực rỡ. Trên cao, lá quốc kì đang tung bay đầy kiêu hãnh trong gió. Bác phượng già vẫn đứng lặng lẽ ở sân trường, tỏa bóng râm mát để cho chúng em chơi đùa. Sân trường chả mấy chốc đã tràn ngập những trò chơi bổ ích. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những nhóm học sinh đang tụm năm tụm bảy, chuẩn bị bắt đầu một trò chơi nào đó.Ở giữa sân trường, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Sợi dây thừng được bện hết sức chắc chắn, hai bên là hai bạn đang cầm hai đầu sợi dây, quăng lên quăng xuống hết sức nhịp nhàng. Còn hai bạn nhảy chính thì đôi chân nhanh thoăn thoắt. Mặt các bạn hớn hở, lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi nhưng xem ra chẳng có vẻ gì là mệt. Thỉnh thoảng vài cơn gió mát thổi qua lau khô những giọt mồ hôi trên lưng áo. Những người đứng xem xung quanh đã rất nóng lòng, chuẩn bị sẵn sàng để cùng vào nhảy, đôi mắt dõi theo sợi dây một cách chăm chú.Ở trên hành lang, mấy nhóm bạn gái chừng như đang thảo luận cái gì đó. Chắc các bạn đang thảo luận bài toán khó mà cô giáo mới cho chăng?. Chỗ kia có gì mà các bạn xem thế nhỉ? Ra là hai bạn nam đang chơi cờ vua.
Những cô, cậu học trò thân yêu của chế tổ chức bao nhiêu là trò chơi lí thú và bổ ích. Phía nhà A của trường, các bạn chơi các môn thể thao như đá cầu, đánh cầu lông. Những quả cầu trắng muốt cứ bay lên rồi lại rơi xuống, trông thật thích mắt. Những đôi bàn chân, bàn tay khéo léo sử dụng những kĩ thuật điêu luyện để không làm cho quả cầu rơi xuống. Trông họ cứ như những nghệ sĩ tung hứng thực thụ vậy.Ở bãi cỏ trong khuôn viên trường, các chàng trai đang chơi đá bóng. Dù mồ hôi đã ướt đẫm lưng, nhưng các cầu thủ vẫn chơi rất hăng say, nhiệt tình. Cùng với lối đá kĩ thuật, nhiều lần các bạn đã ghi được những bàn thắng đẹp mắt. Xung quanh là các cổ động viên đang cổ vũ nồng nhiệt. Mỗi lần trái bóng vào lướt là lại một lần tiếng hô vui sướng giòn giã vang lên.Vui nhất phải kể đến nhóm chơi kéo co. Mỗi đội gồm 5 người. Ai cũng cố gắng hết mình để đem chiến thắng về cho đội. Hai bên giằng co rất lâu, chiếc khăn đỏ cứ nghiêng về phía đội này thì lại bị đội kia kéo ngược trở lại. Những tiếng hô “Cố lên!” vang lên không ngớt nhưng cả hai đội vẫn bất phân thắng bại.Giữa sân trường, có một tốp bạn đang chơi những trò chơi dân gian như ô ăn quan, bịt mắt bắt dê, trốn tìm. Ai ai cũng rất khéo léo, nhanh nhạy trong trò chơi của mình.A! Đây rồi, những cô bạn gái thân thiết nhất của tôi. Giờ ra chơi nào, họ cũng ngồi dưới gốc cây đọc sách, trò chuyện rôm rả. Khi thì họ kể cho tôi nghe những câu chuyện lí thú, có lúc tôi lại trở thành điểm tựa, một người bạn đồng hành để chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn. Nhiều lúc họ còn nhổ cỏ quang bồn cây của tôi để những nhánh cỏ dại không còn cơ hội để phá phách, gây họa. Thỉnh thoảng, cô gió khẽ thổi những làn gió mát rượi để hong khô những giọt mồ hôi nóng hổi trên má ai.Còn em thì chọn cho mình bộ môn đu idol,ngồi trong lớp bật nhạc quẩy tưng bừng cùng các bạn trong fandom BLINK.giờ ra chơi nào cũng thế, bọn em đều ngồi trong lớp cày view cho BLACKPINK-nhóm nhạc nữ mà chúng em thần tượng.Cứ đến giờ ra chơi là fandom bọn em lúc nào cũng ngồi trong lớp vừa cày MV vừa họp chợ.Đang ngồi tám vui vẻ thì đột nhiên một đứa hét lên: "Cô vào kìa!!!!!!" thế là bọn em chạy như ong vỡ tổ về chỗ ngồi,chỉ có mấy giây thôi lớp từ cái chợ biến thành nghiêm túc từ bao giờ,tất nhiên cô đến mà.Nhưng sự thật là.....bác bảo vệ vào xin uống miếng nước:v.Cuối cùng cô cũng vào bắt đầu tiết dạy.Nhờ thế mà khi vào học, chúng em cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
HỌC TỐT NHÉ BẠN!!!UwU
Trong quãng đời học sinh ai cũng có những niềm vui, những kỉ niệm đẹp về những trò chơi thú vị đầy cảm xúc. Sau những giờ học căng thẳng thì giờ ra chơi luôn là một liều thuốc bổ giúp chúng tôi thoải mái, phấn chấn hơn. Cả sân trường im phăng phắc chỉ nghe tiếng giảng bài của thầy, của cô. Cứ mỗi lần bác Trống vang lên, những tiếng giòn giã là tim tôi lại thình thịch vì háo hức được ra sân trường hòa mình vào thiên nhiên với các trò chơi bổ ích. Quang cảnh sân trường trong giờ ra chơi cũng để lại trong tâm trí tôi những ấn tượng đặc biệt nhất, vui vẻ nhất khiến tôi nhớ mãi.
Nắng lên cao, trời càng trong xanh. Chị Gió lướt qua hàng cây khiến chúng đung đưa, vẫy tay chào đón mặt trời. Anh Ghế Đá ngồi im lìm dưới gốc cây. Bác Xà cừ đã nhiều năm tuổi, đang trầm ngâm đếm những cành lá xum xuê. Cô Bàng đang thay lá. Chiếc áo đỏ đang chuyển sang màu xanh mỡ màng. Cả sân trường đang tư lự...Bỗng tiếng Tùng...tùng...tùng của bác Trống róng lên khiến cho mọi vật trên sân trường thay đổi. Từ các cánh cửa lớp học, học sinh ùa ra sân trường như những chú chim non xổ lồng. Sân trường bỗng chốc ngập tràn tiếng nói, tiếng cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn học sinh. Trên cành cây, những chú chim sâu đang lim dim tận hưởng ánh nắng cũng bị giật mình bởi tiếng nô đùa. Trên cao, ông mặt trời cũng nghiêng mình vén màn mây nhìn xuống nhân gian. Cả sân trường nhuộm trong nắng vàng rực rỡ. Giữa sân trường, bác Phượng già đang cúi đầu, xòe bóng lá, tỏa bóng râm, che mát bọn trẻ. Thi thoảng, chị Gió lại thì thầm bên tai:"Có mát không các bạn ?" rồi chị lại vút lên không trung, không còn bóng dáng. Trên cao, lá cờ đỏ sao vàng tung bay đầy kiêu hãnh trong gió. Chả mấy chốc, sân trường tràn ngập những trò chơi thú vị, bổ ích. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những nhóm học sinh đang túm năm tụm bảy tổ chức trò chơi.
Ở giữa sân trường, các bạn nữ nhảy dây, hò hét í ới. Sợi dây thừng đượchai bạn cầm hai đầu dây quăng lên quăng xuống nhịp nhàng. Còn hai bạn nhảy với đôi chân thoăn thoắt theo nhịp dây. Các bạn nữ đứng bên ngoài hò reo, sẵn sàng chuẩn bị vào nhảy hoặc thay thế. Đôi mắt cứ chăm chú nhìn vào sợi dây. Ở góc sân trường, một nhóm nam và vài nhóm nữ đang ngồi chơi cờ, đọc truyện, chơi ô ăn quan. Khuôn mặt các bạn đăm chiêu, suy nghĩ, lúc lại hớn hở giãn ra, miệng cười thật tươi khi có một nước cờ quan trọng, quyết định thế thắng. Nhóm đọc sách thì thảo luận sôi nổi về các nhân vật trong truyện. Thỉnh thoảng, các bạn lại cười phá lên, thích thú. Góc sân bên kia là nhóm bạn nam chơi đá cầu và bóng chuyền thật vui nhộn. Khuôn mặt người nào người nấy đều lấm tấm mồ hôi nhưng ai cũng phấn khích, cảm thấy không mệt. Thỉnh thoảng, bên nào ăn điểm, nhóm cổ vũ lại vỗ tay rào rào, khi mất điểm thì lại ồ lên hối tiếc.
Nhưng vui nhất là góc sân có nhóm các bạn lớp 6A chơi kéo co. Mỗi bên 10 người, cả nam cả nữ. Ai cũng căng người ra, nghiêng người ra đằng sau, ghì chặt chân, môi mím chặt, cố gắng kéo thật mạnh, thật khỏe để chiếc khăn đỏ buộc ở giữa sợi dây nghiêng về phía đội mình. Trận đấu diễn ra hết sức căng thẳng, không đội nào chịu nhường đội nào. Các cổ động viên xung quanh hò hét ầm ĩ:" Cố lên! Cố lên". Được cổ vũ nhiệt tình, những bạn tham gia như được tiếp thêm sức, dốc sức đồng tâm để đem về chiến thắng cho đội mình.
Nhóm bên cạnh cũng vui hết mình không kém, họ nắm tay nhau thành vòng tròn để chơi trò mèo đuổi cuột và đều hát vang bài hát quen thuộc. Bạn mèo, bạn chuột cứ vờn nhau thật hấp dẫn luồn qua khe này lại đến khe kia. Chuột cứ chạy trước thì mèo đã đuổi sau...Bỗng một hồi tróng vang lên, các bạn lần lượt vào lớp trong sự nuối tiếc vì trò chơi còn dở dang, nhưng ai cũng hào hứng chuẩn bị cho tiết học tiếp theo. Sân trường lại một lần nữa chìm trong vẻ yên ắng. Có lẽ, bác Sân đang nhớ lắm những bước chân, những tiếng cười giòn giã của đám học sinh tinh nghịch. Bác lại chìm vào yên lặng, chờ đến buổi ra chơi hôm sau lại được nô đùa cùng các bạn.
Quang cảnh sân trường tôi trong giờ ra chơi thật vui nhộn, náo nhiệt của những trò chơi bổ ích khiến cho chúng khỏe khoắn, sảng khoái để vào học đạt hiệu quả cao. Những giờ ra chơi như thế đã dệt lên những kỉ niệm khó phai, đẹp đẽ trong tâm hồn của mỗi học sinh chúng tôi. Tôi yêu sân trường này, ngôi trường này, sẽ chắp cánh ước mơ cho chúng tôi được bay cao, bay xa đến chân trời hiện thực.
$@Diiz$
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247