Bài Tập 1:
- Ở đề 1, kể lại một kỉ niệm đáng nhớ tức là kể lại câu chuyện đáng nhớ (có thể là chuyện vui, buồn, thú vị, bất ngờ...) xảy ra giữa em với con vật nuôi (như: Mèo, chó, gà, heo, trâu, bò). Ngoài kể lại, em cần miêu tả hình dáng, tính nết, hoạt động của con vật... (yếu tố miêu tả) để câu chuyện thêm sinh động; cần thể hiện được tình cảm của em với con vật và con vật đối với em như thế nào (yếu tố biểu cảm).
- Ở đề 2, kể về lần phạm lỗi với thầy, cô giáo, phải nói rõ đó là lỗi gì, khi nào, ở đâu. Ngoài kể lại, em cần miêu tả sự việc, miêu tả hình ảnh thầy, cô (như nét mặt, cử chỉ, lời nói, thái độ...) trước và sau khi em phạm lỗi; cần thể hiện tình cảm và suy nghĩ của em trong và sau khi xảy ra sự việc như: Buồn, giận mình, lo lắng, ân hận về lỗi lầm của mình,...
- Ở đề 3, kể về một việc làm của em khiến bố mẹ rất vui lòng, phải nói rõ đó là việc gì, xảy ra ở đâu, khi nào. Ngoài kể lại, em cần miêu tả sự việc em làm, miêu tả hình ảnh bố mẹ (như nét mặt, cử chỉ, lời nói, thái độ...) trong và sau khi em làm việc tốt; cũng cần thể hiện tình cảm và suy nghĩ của em trong và sau khi làm được việc tốt như: Vui mừng, tự hào... khi làm được một việc có ích, có ý nghĩa.
- Ở đề 4, chỉ kể về đoạn lão Hạc sang nhà ông giáo kể việc mình bán “cậu Vàng’’ như thế nào (không kể lại toàn bộ câu chuyện). Em có thể xưng “tôi” - người kể chuyện vì có mặt trong câu chuyện như là người thứ ba. Đối tượng kể là ông giáo và lão Hạc qua quan sát của nhân vật “tôi”. Chẳng hạn, em có thể tưởng tượng ra tình huống em đến nhà ông giáo hỏi bài, rủ con thầy giáo học bài hay làm một việc gì đó và chính lúc ấy, em vô tình chứng kiến cảnh lão Hạc đang nói chuyện với ông giáo. Em cần bày tỏ cảm xúc, suy nghĩ của mình trước câu chuyện đã được chứng kiến.
Bài tập 2:
Ông cha xưa đã từng có câu: “Tôn sư trọng đạo” để nói lên vấn đề biết ơn, kính trọng những người đã dạy dỗ mình. Xã hội hiện đại ngày càng phát triển, có những giá trị văn hóa truyền thống đã dần bị phai nhạt, nhưng truyền thống Tôn sư trọng đạo này cần phải được giữ gìn và phát huy.
Biết ơn là luôn ghi nhớ công ơn những người đã giúp đỡ ta trong những lúc khó khăn, hoạn nạn, giúp ta khôn lớn trưởng thành. Không chỉ ghi nhớ công lao mà phải luôn có ý thức sẽ báo đáp, đền ơn những người đã giúp đỡ mình. Biết ơn thầy cô giáo cũng vậy, nó được thể hiện bằng những hành động hết sức cụ thể như nghe lời, kính trọng thầy cô, chăm ngoan học giỏi để đạt thành tích cao hơn nữa trong học tập.
Biết ơn, kính trọng thầy cô là đạo lý truyền thống tốt đẹp của dân tộc, đã được lưu giữ hàng nghìn năm nay:
Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ, phải yêu lấy thầy
Hay câu: Không thầy đố mày làm nên
Những câu tục ngữ đó đã có thấy tầm quan trọng của người thầy trong cuộc đời mỗi con người. Có ai khôn lớn trưởng thành, đạt được nhiều thành tựu rực rỡ mà phía sau không có một người thầy lỗi lạc tận tụy chỉ bảo. Có lẽ từ xưa đến nay chưa từng có một người nào như vậy. Thầy cô đem đến cho chúng ta biết bao bài học, từ cách tiếp thu tri thức, văn hóa cho đến dạy chúng ta cách ứng xử cho phải đạo, lễ phép. Thầy cô sát sao ta từng con chữ, bài học, mong cho chúng ta nên người. Thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai của mỗi học trò.
Từ xưa đến nay có biết bao tấm gương tôn sư trọng đạo đã được lưu danh sử sách. Ví như Lê Văn Thịnh, nổi tiếng thông minh hoc giỏi, hiểu sâu biết rộng. Tuy đỗ đạt làm quan lớn trong triều, nhưng khi về thăm thầy vẫn nhất mực cung kính quanh tay, xưng con với thầy. Hay Phạm Sư Mạnh, học trò của Chu Văn An, học cũng là người học trò thông mình. Sau đỗ đạt làm quan Tham Chính khu Mật viện, rồi làm đến cả Hành khiển tả ty lang trung. Mặc dù chức sắc lớn, công việc bề bộn nhưng năm nào ông cũng sắp xếp thời gian về thăm thầy, cung kính khi đứng trước mặt thầy thầy đáng trọng Chu Văn An. Trong xã hội hiện đại, chúng ta không thể không nhắc đến thầy giáo Văn Như Cương, một người thầy đáng trọng, luôn được học trò yêu quý, khi thầy mất đã đem đến niềm tiếc thương vô hạn cho toàn thể học trò trong và ngoài trường.
Bên cạnh những học sinh có ý thức, hiểu được ý nghĩa của việc tôn trọng, biết ơn thầy cô thì vẫn có những học trò còn hỗn láo, có những hành động đáng chê trách như cãi. Chửi nhau, thậm chí là đánh thầy cô giáo. Đó là biểu hiện của sự suy đồi đạo đức và lối sống trong lớp trẻ. Nếu những hành động đó còn tiếp diễn, thì quả thật đáng lo ngại cho tương lai của nước nhà.
Biết ơn, kính trọng thầy cô là một nét đẹp trong văn hóa ứng xử. Thầy cô trao cho ta biết bao tri thức, bài học, bởi vậy kính trọng họ là điều tất yếu. Dù xã hội có thay đổi thế nào đi chăng nữa, chúng ta vẫn cần giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp này.
xin câu trả lời hay nhất!.... chúc bạn học tốt!...
Trong xã hội mà nền kinh tế tri thức phát triển mạnh mẽ như ngày nay thì việc học là rất quan trọng. Do đó chúng ta phải đến trường, ở đó các thầy cô giáo sẽ truyền thụ cho ta những kiến thức vô cùng bổ ích và thành công của ta hôm nay chính là nhờ phần lớn công lao dạy dỗ của các thầy, các cô. Chúng ta cần phải biết ơn họ.
Thời xưa, cụ Chu Văn An đã từng mở lớp dạy học tại quê nhà. Và nhiều người trong số những học trò của cụ đã làm đến những chức quan quan trọng trong triều đình. Phạm Sư Mạnh là một học trò như thế, tuy đã là quan đầu triều nhưng ông vẫn tỏ thái độ vô cùng kính trọng người thầy cũ của mình. Đến nhà thăm cụ, ông chỉ đứng từ xa vái chào, vào trong nhà cũng không dám ngồi cùng sập với cụ, chỉ xin ngồi ở bậc dưới, ông trả lời đầy đủ những câu hỏi của thầy, hỏi thăm sức khỏe của thầy như một người học trò bình thường. Tấm lòng thật đáng quý biết bao!
cho clthn ạ
chúc bạn học tốt
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247