Hôm ấy tôi về thăm nhà. Đến tối, cả nhà tôi ngồi quay quầng bên nhau trò chuyện.Em gái tôi chợt hỏi: “Hai ơi, hai còn nhớ cô Hoa không hai?, cô quyên dạy môn văn á!”. “Nhớ chứ,sao lại hỏi vậy?” Em tôi tiếp: “Bữa trước em gặp cô, cô hỏi thăm chị nhiều lắm đó! Cô cứ kêu nhằm em là chị hoài!.” Nghe đến đây tôi vừa mừng vừa hổ thẹn. Đã hơn bốn năm trôi qua tôi chưa về thăm cô dù chỉ một lần! Tôi ước gì tôi có thể bay đến bên cô ngay tức khắc, để được cô ôm vào lòng, để được nghe giọng nói dịu êm của cô Đêm hôm đó, tôi thao thức.Bao nhiêu kỉ niệm cứ ùa về trong tâm trí tôi.Cô là cô chủ nhiệm của tôi năm lớp 5 - năm học mà tôi nhớ nhất trong quảng đời học sinh của mình.Năm đó tôi làm lớp phó học tập - một chức vụ mới toanh mà tôi chưa bao giờ làm trước kia. Vì vậy, tôi thường phạm những sai lầm “nho nhỏ”. Mỗi khi như vậy cô lại ân cần chỉ bảo tôi,cô chỉ em làm thế này, thế này mới đúng. Lớp tôi học thì dở tệ, còn thi đua lúc nào cũng “hạng nhất” từ dưới đếm lên! Mà cứ khi nào lớp tôi “được” hạng như thế thì cô “thưởng” nguyên tiết sinh hoạt chủ nhiệm cả lớp “được” đứng! Đối với tôi đó là những ngày mà tôi sợ nhất! Đã vậy, một tuần chúng tôi còn phải gặp cô thêm bốn tiết văn nữa mới khổ! Cứ đến giờ văn tim chúng tôi cứ như muốn lọt ra khỏi lồng ngực tại vì sợ cô kêu trả bài. Nếu lỡ hôm đó, đứa nào trả bài không thuộc là đứa đó bị kêu suốt một tuần!
Học tốt^^
Nói về trường học nơi chấp cánh ước mơ ,chúng ta không thể không nói đến thầy cô giáo.Em cũng vậy , em xem cô như một người mẹ thứ 2, cô em năm nay ......tuổi,cô em tên là ...
Cô có một khuôn mặt hình trái xoan hiền hậu , cô luôn tận tình chỉ bảo các bạn trong lớp, khi chúng em mắc cô lại dịu dàng xoa nhẹ vào đầu và chỉ lỗi sai cho em.Khi cô đi gặp đồng nhiệp hay giảng bài cho cho chúng em cô luôn là một người tốt bụng và truyền đạt các kiến thức cho chúng em.Cô luôn có những bài giảng sâu sắc và hay nhất cho chúng em.
Mỗi thứ hai ,cô lại mặc những chiếc áo dài thướt tha làm cô toát lên một vẻ thần thái không thể tả được.Khi bước vào lớp ,cô bước đi nhẹ nhàng và tà áo dài cũng bay nhè nhẹ ngay chân cô.Vào những ngày thường, cô mặc những chiếc áo sơ mi cùng chiếc quần tây dơn giản quen thuộc.
Em rất yêu quý cô và em mong sau này vẫn gặp được cô.
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247