I. Mở bài:
Giới thiệu tác giả, tác phẩm: - Pu-skin (1799-1937) là một nhà thơ lỗi lạc không chỉ của riêng mình nước Nga mà còn là của toàn thế giới, là người đã mở ra một thời đại rực rỡ cho nền văn học Nga, đặt nền móng cho văn học hiện thực Nga thế kỷ XIX.
II. Thân bài
1. Giới thiệu chung
- Chủ đề tình yêu trong thi ca, chủ đề xuyên suốt các tác phẩm của Pu-skin là một tâm hồn Nga khao khát tình yêu và tự do được thể hiện bằng tiếng nói Nga trong sáng và thuần khiết.
- HCST: Tôi yêu em là bài thơ tình nổi tiếng của toàn nhân loại, khơi nguồn từ mối tình với nàng A.A. Ô-lê-nhi-na, người mà mùa hè năm 1829 ông cầu hôn nhưng bị từ chối.
2. Cảm nhận
* 4 câu thơ đầu: Những mâu thuẫn giằng xé trong tâm hồn của người thi sĩ, trước một mối tình đơn phương tan vỡ.
- Hai câu thơ đầu:
+ Pu-skin giãi bày tình yêu sâu sắc của mình bằng những từ ngữ vô cùng giản dị, nhưng chân thành "Tôi yêu em: đến nay chừng có thể/Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai".
+ Đó là thứ tình cảm thủy chung, vững bền chứ không phải là sự bồng bột của tuổi trẻ, điều đó được chứng minh bởi trải nghiệm của thời gian.
- Hai câu thơ sau:
+ Là tiếng nói mạnh mẽ, dứt khoát đầy lý trí. Thâm tâm thi sĩ đang mách bảo, thúc giục ông phải dập tắt đi cái tình yêu đang bốc cháy, đang âm ỉ tồn tại chỉ chờ thời mà bốc lên dữ dội trong trái tim tác giả.
+ Ông mong muốn người mình yêu được thoải mái, không bị gánh nặng bởi tình yêu của mình, thế nhưng sâu thẳm trong tâm hồn ông là sự đau đớn khôn nguôi khi buộc phải từ bỏ tình yêu mà ông hằng trân quý.
* Hai câu thơ tiếp "Tôi yêu...lòng ghen":
- Những cảm xúc hết sức tiêu cực, là sự đau khổ, giày vò đầy tuyệt vọng của một tình yêu âm thầm, không hồi đáp. Nhân vật trữ tình đã phải trải qua đủ những cảm xúc trong tình yêu.
- Điệp khúc "Tôi yêu em" lại một lần nữa vang lên, dai dẳng và bền bỉ, kéo theo đó là những cảm xúc đó là những lúc hồi hộp, rụt rè khi đứng trước người mình yêu, rồi có những lúc phải đau đớn, "hậm hực lòng ghen".
* Hai câu cuối: Lý trí của người thi sĩ lại thức dậy, gạt bỏ hết những cảm xúc tiêu cực, tiến đến sự cao thượng trong tình yêu.
- Niềm cảm xúc của tác giả đã trở nên êm đềm, không còn mãnh liệt và tiêu cực, lúc này đây tình yêu của ông lại trở về với những cảm xúc sâu nặng "chân thành, đằm thắm".
- Câu thơ cuối là lời chúc phúc cho người yêu đầy cao thượng.
3.Đánh giá chung
- Nội dung: Nỗi đau buồn trong sáng trong tình yêu của một tâm hồn cao thượng, là bài học về cách ứng xử trong tình yêu.
- Nghệ thuật: Ngôn ngữ trong sáng, giản dị, nhịp thơ giàu nhạc điệu, cấu tứ của bài thơ cũng rất mạch lạc, lô gic trôi chảy đem lại những xúc cảm chân thực, dạt dào.
III.KB: Khẳng định lại vấn đề
*Bài viết tham khảo
Xuân Diệu từng viết:
“Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không yêu một kẻ nào”
Tình yêu luôn là một đề tài được các nhà thơ viết rất nhiều. Tình yêu cũng như thơ không quan trọng vẻ bề ngoài mà giá trị của nó nằm ở cảm xúc chân thành bên trong. “ Tôi yêu em” của Puskin là một bài thơ về một tình yêu chân thành, cao thượng đã chinh phục tất cả trái tim của độc giả không chỉ ở Nga mà còn nổi tiếng trên thế giới.Qua bài thơ, ta cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của nhà thơ " Puskin ".
Mở đầu bài thơ, Puskin đã sử dụng cụm từ “Tôi yêu em” như cách để khẳng định tình yêu chân thành, da diết dành cho cô gái mình yêu.
“Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai”
Lời thơ giản dị, nhịp thơ chậm dãi như một lời tỏ tình vừa như lời giãi bày, tâm sự của nhà thơ. Khẳng định tình yêu dành cho cô gái mình yêu nhưng đồng thời thể hiện những băn khoăn, cân nhắc của lí trí “chừng có thể”, “chưa hẳn đã tàn phai”. Sử dụng những từ ngữ phủ định trong lời khẳng định tình yêu đã thể hiện sự mâu thuẫn, giằng xé trong tâm hồn của nhân vật trữ tình khi trái tim muốn tiếp tục yêu nhưng lí trí buộc phải dừng lại.
“Nhưng không để em phải bận lòng hơn nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài”
Nếu hai câu thơ đầu thể hiện sự kiểm soát của lí trí đối với tình cảm của nhân vật trữ tình thì hai câu thơ tiếp đã lí giải nguyên nhân của sự kìm nén này của lí trí. Nhà thơ muốn dừng lại tình yêu đơn phương vô vọng không phải vì quá đau khổ, tuyệt vọng mà lí do lớn nhất chính là vì cô gái mình yêu. Tình yêu chân thành, mãnh liệt ấy nhưng nhà thơ không muốn tình cảm đơn phương của mình làm cho cô gái phải muộn phiền, u hoài mà nguyên văn lời thơ của Puskin là “Tôi chẳng muốn làm em buồn vì bất cứ lẽ gì”. Câu thơ là lời tự nhắc nhở bản thân phải dập tắt ngọn lửa tình trong tim nhưng qua đó ta lại thấy được một tấm lòng cao thượng trong tình yêu của nhà thơ, nhà thơ sẵn sàng nhận lấy mọi đau khổ về mình chỉ mong người mình yêu được hạnh phúc.
Tình yêu chấm dứt có thể xuất phát từ rất nhiều lí do nhưng lí do từ bỏ đầy dịu dàng và trân trọng ấy của Puskin mấy ai có được. Trong bốn câu thơ đầu, nhà thơ đã cố gắng dùng lí trí để đè nén ngọn lửa đang bùng cháy trong tim thì đến bốn câu thơ cuối, dường như sự kiểm soát của lí trí chẳng thể kiểm soát được nữa vì tình yêu càng bị đè nén càng bùng cháy mạnh mẽ mà không sức mạnh nào có thể ngăn cản nổi.
“Tôi yêu em âm thầm không hi vọng
Lúc rụt rèn, khi hậm hực lòng ghen”
Khi yêu ai cũng muốn dâng hiến trọn vẹn cho tình yêu và mong mỏi đến một cái kết viên mãn, bến bờ hạnh phúc của tình yêu. Tuy nhiên, trong mối tình đơn phương của mình, Puskin dù yêu hết mình, yêu chân thành bằng cả con tim nhưng lại không dám hi vọng về cái kết hạnh phúc. Yêu đơn phương nhưng nhưng tình yêu của nhà thơ dành cho cô gái cũng diễn ra với mọi sắc thái muôn thuở, có yêu thương nhưng cũng có những lúc hờn ghen khi không được đáp lại tình cảm hay khi nhìn thấy cô gái bên chàng trai khác không phải là mình “Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen”. Lời thú nhận của nhà thơ vừa chân thành, vừa xúc động không chỉ thể hiện được mức độ mãnh liệt của tình yêu mà còn bộc lộ được nỗi niềm xót xa, đau khổ của nhà thơ trong mối tình đơn phương của mình.
Cuối cùng, vượt qua mọi cảm xúc tiêu cực, nhà thơ Puskin đã gửi đến cô gái mình yêu lời cầu chúc chân thành mà đầy cao thượng:
“Tôi yêu em, yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em”
Điệp ngữ “Tôi yêu em” được lặp lại lần thứ ba như để khẳng định sự bất diệt của tình yêu, đó là thứ tình yêu chân thành, đằm thắm mà dẫu nhà thơ cố gắng dập tắt thì ngọn lửa tình vẫn bùng cháy mãnh liệt. Vượt qua những đau khổ, giằng xé giữa tình cảm và lí trí, Puskin đã gửi đến cô gái lời cầu chúc hạnh phúc, cầu cho cô gái gặp được người chân thành và yêu cô gái như nhà thơ đã từng yêu.
Lời cầu chúc chân thành, cao thượng ấy đã lay động hàng triệu trái tim của độc giả, những con người đang yêu, sẽ yêu. Tình yêu của tác giả sáng trong không toan tính, không có sự ích kỉ thông thường mà tỏa rạng cao thượng, đẹp đẽ. Nói về tình yêu sáng trong của Puskin , Bielinski đã từng nói “Màu sắc chung của thơ Puskin, đặc biệt là trong thơ trữ tình là vẻ đẹp nội tâm con người và lòng nhân ái vuốt ve tâm hồn”.
.S.Pushkin là “mặt trời của thi ca Nga”- (Lecmantop). Tượng đài của Pushkin đặt ở nhiều nơi trên đất nước Nga hùng vĩ, nhưng tượng đài thi ca của ông chói sáng trong lòng các dân tộc trên thế giới. Vầng “Mặt trời” ấy đã để lại cho dân tộc Nga nói riêng và các dân tộc trên thế giới nói chung số lượng tác phẩm khổng lồ : Rutxtan và Lutmina, Con đầm phích, Người tù Káp ca… và trên 800 bài thơ tình khác. Trong sổ tay của thế hệ thanh niên Việt vào những thập kỷ 60-80 của thế kỷ trước ai cũng có bài thơ nổi tiếng của ông –Tôi yêu em.
Điệp khúc tôi yêu em là giọng điệu chủ đạo của bài thơ Trong tiếng Nga, có thể dịch sang tiếng Việt thành một số cặp quan hệ như tôi yêu cô, anh yêu em, tôi yêu em. Đối với tiếng Việt, đại từ xưng hô chỉ đổi thay một chút là quan hệ và sắc thái tình yêu cũng đổi khác.Người đọc chắc cũng từng thắc mắc tai sao ljai là tôi yêu em mà không phải anh yêu em hay tôi yêu cô… Tôi yêu cô bộc lộ một khoảng cách xa, trang trọng, ít tình cảm, hơn nữa, từ cô trong tiếng Việt ít chỉ quan hệ tình yêu. Còn anh yêu em thì thân thiết, gần gũi quá, trong trường hợp này chưa thật phù hợp. Sử dụng tôi yêu em, bản dịch của Thúy Toàn đã diễn tả chính xác một quan hệ vừa gần vừa xa, vừa rụt rè vừa đằm thắm. Nhân vật tôi chưa thân thiết với cô gái đến mức xưng anh. Khi xưng tôi quan hệ tình yêu lại mang một sắc thái trầm tĩnh, tự tin, đúng mực, có mang ý thức về mình. Nét tinh tế trong quan hệ hai nhân vật được bộc lộ qua hai đại từ nhân xưng tôi và em này. Mở đầu bài thơ là điệp khúc khẳng định: Tôi yêu em, một lời bộc lộ chân thành xuất phát từ một trái tim trung thực, báo hiệu một tình yêu thực sự. Tôi yêu em, lời lẽ giản dị mà mang bao nỗi quyến rũ, bí ẩn muôn đời của Pu-skin.
Hồn thơ buồn rầu nhưng cũng lại mang ý dứt khoát về việc đưa ra quyết định xử trí của nhà thơ. Bởi vì yêu nên nhà thơ chấp nhận mình là người đứng phía sau chúc phúc, không làm cản trở hạnh phúc đến với cô gái mình yêu. Pu-skin không muốn can thiệp hay phá vỡ những điều yên ổn, hạnh phúc đang đến với người mình yêu trong lễ cưới với người đàn ông khác không phải ông. Nỗi buồn như ngấm sâu tận tâm can nhưng có lẽ tình yêu đủ mãnh liệt để dập đi sự ganh ghét, đố kị xấu xa. Lời thơ chậm rãi, tình thơ thâm trầm, kín đáo. Một sự khẳng định pha chút cân nhắc, dề dặt với những từ có thể, chưa hẳn (nguyên văn: Tình yêu có lẽ chưa hoàn toàn lụi tắt trong tôi). Dùng một từ ngữ mang tính phủ định, chưa hoàn toàn lụi tắt, nhân vật trữ tình bày tỏ một tình yêu, một say mê mang dáng vẻ âm thầm, dai dẳng, dấu hiệu của những cảm xúc vững bền, của một trái tim chung thủy, không phải là sự đam mê bột phát vụt sáng lóe rồi lụi tàn nhanh chóng. Rồi lời thơ chợt biến đổi bất ngờ giọng điệu:
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn em phải gợn bóng u hoài
Câu thơ toát lên cái điềm tĩnh của lí trí, cái dồn nén của cảm xúc. Điệp từ không (nguyên văn: “Mong sao nó không làm em băn khoăn thêm nữa. Tôi chẳng muốn làm em buồn vì bắt cứ lẽ gì”) nhấn mạnh sự dứt khoát: Cần phải dập tắt ngọn lửa tình yêu này để tránh cho em phải bận lòng, tránh cho hồn em phải gợn bóng u hoài. Lời thơ như một lời tự nhắc nhủ, một sự tự ý thức về tình yêu của mình và cũng như một lời nói bên trong đầy dịu đàng, trân trọng với hồn em. Nhưng đằng sau những lời lẽ điềm tỉnh, đúng mực ấy là bao nỗi niềm, bao sắc thái của tình yêu: Có cái chua xót của thân phận vì nếu tình yêu không đem lại hạnh phúc, niềm vui mà chỉ là nỗi băn khoăn, buồn bã cho người mình yêu thì nên chấm dứt tình yêu đó; có sự chế ngự của lí trí đối với con tim.
Khi yêu có biết bao cảm xúc, diễn biến nội tâm xảy ra bên trong con người, Pu-skin cũng không ngoại lệ:
Lúc rụt rè, khi hậm hực lòng ghen
Pu-skin bộc lộ thẳng thắn tâm hồn mình: Một tình yêu âm thầm, không hi vọng, vừa khẳng định lại nét âm thầm (nguyên văn: Không thốt ra lời ) vừa nhấn mạnh không chút hi vọng, như tô đậm thêm nét đặc biệt của mối tình đơn phương này. Nhưng dù vậy, tình yêu ấy vẫn diễn ra với mọi sắc thái muôn thuở: Nỗi đau khổ âm thầm, niềm tuyệt vọng, sự rụt rè, lòng ghen tuông giày vò. Câu thơ mang tính chất thú nhận đã khơi mở những lớp tình cảm phức tạp và rất con người dưới đáy sâu tâm hồn, sau lớp vỏ ngôn từ bình thản, điềm tĩnh thể hiện qua cách xưng hô, qua vẻ ngoài lặng lẽ, rụt rẽ, qua ý thức cố ghìm nén tình cảm, chỉ cho phép nói rằng tình yêu của mình chưa tắt chứ không phải là đang bùng cháy mãnh liệt.
Khép lại bài thơ cũng như mạch cảm xúc của nhà thơ là câu thơ cô đọng xúc tích, có thể nói là câu nói then chốt cho bài thơ:
Cầu cho em được người tình như tôi đã yêu em
Đó là một lời cầu chúc rất đẹp.Một người yêu cô lại chúc cho cô có được người yêu mình như nhân vật trữ tình “tôi”. Chẳng có chút lòng thù hận đố kị với niềm hạnh phúc người con gái đó có, nhà thơ bằng lòng với sự đơn phương của bản thân. Không thể phủ nhận rằng tình yêu của Pu-skin nồng nhiệt, thắm thiết và chấp nhận hi sinh một cách cao thượng. Tình yêu là sự cho đi, cho đi một cách cao thượng giống như Pu-skin. Tình yêu thật đẹp. Tình yêu cũng thật buồn. Và cuối cùng tình yêu thật quý giá và cao thượng.
Tôi yêu em, điệp khúc ấy vang lên xuyên suốt bài thơ như sợi dây đàn cảm xúc của nhà thơ. Dây đàn đó chưa bao giờ ngừng chơi khúc nhạc tình yêu nồng thắm, thủy chung, cao đẹp. Tôi yêu em là khúc hát của trái tim gửi đến nhân loại, là một bản tình ca bất hủ về tình yêu và con người của chính tác giả. Qua bài thơ ta thêm hiểu về con người giàu tình cảm,, tình yêu là Pu-skin, đồng thời cũng thấy được những biểu hiện khi yêu, những cảm xúc chân thành khó tả bằng lời, chỉ có thể là cảm xúc bao trọn trong một từ “yêu”, “yêu là chết ở trong lòng một chút”.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 11 - Năm thứ hai ở cấp trung học phổ thông, gần đến năm cuối cấp nên học tập là nhiệm vụ quan trọng nhất. Nghe nhiều đến định hướng sau này rồi học đại học. Ôi nhiều lúc thật là sợ, hoang mang nhưng các em hãy tự tin và tìm dần điều mà mình muốn là trong tương lai nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247