Bốn câu thơ cuối bài “Qua Đèo Ngang” của Bà Huyện Thanh Quan bắt đầu có âm thanh vang vọng - những âm thanh buồn buồn, khắc khoải, triền miên. Đây có thể là âm thanh có thật của con chim đỗ quyên (chim quốc) và con gà gô (chim đa đa) hay đây cũng là âm thanh vang vọng trong tâm hồn hoài cổ, thương nhớ nước nhà của nhân vật trữ tình. Tác giả sử dụng biện pháp nghệ thuật ẩn dụ mượn chuyện con chim quốc kêu nhỏ máu vì mất nước và tiếng gia gia để gợi lên nỗi nhớ nước nhà. Điều này cho thấy hình ảnh nước và nhà luôn song hành trong tâm hồn nữ thi sĩ, luôn gợi niềm cảm xúc nhớ thương sâu đậm. Hai câu thơ cuối tách bạch cảnh vật riêng lẻ: trời, non, nước để gợi lên sự cô đơn trong lòng người. Cảnh Đèo Ngang buồn hiu hắt và cô lẻ trong lòng người xa xứ và nữ sĩ cố gắng tách mình, tách con người cô đơn thành hai “ta với ta” để giảm bớt nỗi trống trải nhưng dường như bất lực. Mảnh tình riêng “ta với ta” là tâm sự sâu kín, chỉ một mình mình biết, một mình mình hay. Đó là nỗi buồn thăm thẳm của con người cá nhân; buồn vô định, mênh mang như đất trời vô tận. Bốn câu cuối bài thơ là một bức tranh tâm trạng u hoài, buồn thương, nhớ tiếc quá khứ nước nhà và nỗi cô đơn, lẻ loi, hữu hạn của con người trước thiên nhiên vô thủy, vô chung của bà.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247