Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 Biểu cảm về cô giáo đã từng dạy em. văn...

Biểu cảm về cô giáo đã từng dạy em. văn biểu cảm nha. KHÔNG CHÉP MẠNG mình chỉ mới viết được như vậy thôi, bạn nào viết tiếp giúp mình mở bài này với: "Hôm nay

Câu hỏi :

Biểu cảm về cô giáo đã từng dạy em. văn biểu cảm nha. KHÔNG CHÉP MẠNG mình chỉ mới viết được như vậy thôi, bạn nào viết tiếp giúp mình mở bài này với: "Hôm nay em đi đến trường Từng ánh mắt vui bên thầy cô Cho em thơ ngàn câu hát Lời yêu thương vô bến bờ..." Mỗi khi bài hát ấy vang lên, lòng tôi lại xao nhớ về thầy cô đã dạy tôi.

Lời giải 1 :

Bài làm

(Lưu ý: mấy cái mình gạch là bạn có thể thay đổi theo bạn muốn)

Mở bài:

Từ khi mà tôi còn nhỏ đến bây giờ, tôi đã được học biết bao nhiêu là người thầy cô. Trong những người thầy người cô đó, người giáo viên mà đã tạo cho tôi sự ấn tượng sâu sắc nhất không ai khác đó chĩnh là cô Cúc, người mà đã dạy cho tôi hồi năm lớp 5 cho đến giờ. Chính cô đã là cho năm lớp 5 ấy của tôi có biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp, đáng nhớ và không thể nào quên được.

(Thân bài dài và bạn nói không cần ghi nên mình xin phép cho qua)

Kết bài:

(Kết bài là phần mình cộng thêm bonus cho bạn vì mình thấy bạn cần)

Tôi rất yêu quý cô Cúc và luôn luôn mong cô thêm thật nhiều sức khỏe và yêu đời. Mặc dù giờ đây tôi đã lên lớp 7, đã phải nói lời tạm biệt cô nhưng chắc chắn tôi sẽ rất biết ơn những gì mà cô đã chỉ dạy cho tôi và hứa sẽ về thăm cô vào những dịp lễ và những ngày thường khi tôi rảnh rỗi. Tôi luôn hy vọng vào những ngày lễ, đám học trò của cô sẽ lại hội tụ lại như năm lớp 5 khi xưa ấy. Có nhiều lần tôi xem cô cứ như một người mẹ ruột, người mẹ thứ 2 của mình ở trường. Cô cũng là một cô tiên luôn luôn theo dõi từng bước phát triển của học trò mình. Nhờ có mà chúng tôi giờ đây đã biết được rất nhiều thứ do cô đã chỉ dạy và khuyên bảo. Trong tương lai khi tôi lớn lên, chắc chắn tôi sẽ luôn nhớ thương người cô đã giúp tôi nên người như ngày hôm nay. Cảm ơn cô Cúc nhiều lắm! Cảm ơn những gì cô đã làm cho tôi!

*Chúc bạn học tốt

*Uy tín 100%, không chép mạng, mình làm bài này lâu rồi

$#Tienmanhhoang$

$#nhân dân việt nam đoàn kết$

Thảo luận

-- vâng mik cmar ơn bn
-- https://hoidap247.com/cau-hoi/3520064
-- bạn vào giúp mk đc ko ạ:")
-- nữa hả
-- oki
-- mai làm
--
-- haha

Lời giải 2 :

Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…

Mỗi lần đọc những câu thơ này, em lại bồi hồi xúc động nhớ về cô Thảo – cô giáo đầu tiên của em, và cũng là cô giáo mà em yêu quý nhất.

Cô Thảo là cô giáo dạy lớp một của em. Hồi ấy, cô vừa dạy Toán vừa dạy Văn, và cũng là cô giáo chủ nhiệm lớp. Vì thế, hầu như mọi tiết học trong tuần em đều được cô dạy dỗ. Lúc đó, cô Thảo khoảng hơn 30 tuổi, đã đi dạy được gần mười năm rồi. Cô bảo, cô đã dạy nhiều lứa học sinh, nhưng ai cô cũng nhớ mặt nhớ tên cả, bởi cô luôn yêu thương tất cả những học sinh của mình. Cô Thảo có mái tóc đen dài, thướt tha, luôn được cô buộc gọn lại bằng một chiếc nơ màu tím. Vóc dáng cô cao gầy, thon thả, khuôn mặt hình trái xoan cùng làn da trắng hồng. Trong tâm trí non nớt của em lúc ấy, cô chính là một nàng tiên thực sự. Cô Thảo có đôi mắt đen lay láy, đen như viên ngọc quý của bà nội. Mỗi khi cô dùng đôi mắt ấy, dịu dàng nhìn vào em là em có cảm giác như mình chính là đứa học trò được cô yêu thương nhất.

Cô Thảo có giọng nói rất hay. Nó trong trẻo, du dương, hệt như tiếng đàn vi ô lông mà em thường xem ở trên ti vi. Mỗi khi cô giảng bài, đọc mẫu cho chúng em đọc theo đều khiến em say mê. Đặc biệt, cô Thảo dạy học rất hay. Bài toán khó thế nào, nghe cô giảng xong cũng thấy thật dễ dàng. Cô không bao giờ đánh mắng học sinh cả. bạn nào hư, không làm bài, thì cô sẽ gặp bạn ấy, rồi hàn huyên, tâm sự để bạn ấy chăm chỉ học tập hơn. Những bạn nào học kém, thì sau buổi học, cô sẽ kèm thêm cho bạn ấy, nhưng nhất quyết không chịu nhận tiền của phụ huynh. Chính sự quan tâm, yêu mến, hết lòng vì học sinh ấy, mà cô Thảo luôn được bao thế hệ học trò cùng phụ huynh kính trọng, thương yêu.

Nhớ hồi ấy, có một lần khi mọi người đang ngồi học trong lớp, vì không muốn viết bài nên em đã giả vờ là bị đau bụng. Khi thấy cô nhìn sang, em đã ôm lấy bụng và giả vờ rên lên vì đau. Thấy vậy, cô Thảo đã vô cùng lo lắng. Ngay lập tức cô sang nhờ cô giáo lớp bên cạnh trông lớp giúp, rồi bế em lên, chạy sang trạm xa. Lúc ấy, nhìn vẻ lo lắng, cùng những giọt mồ hôi trên khuôn mặt cô, em cảm thấy ân hận vô cùng. Chỉ vì một phút lười biếng của em mà cô giáo đã phải vất vả như vậy. Khi đến trạm xá, cô y tá đi vắng. Cô Thảo cuống quýt lên, không biết phải làm thế nào. Lúc đó, em đã nói thật với cô, rằng mình đã nói dối. Vừa nói, em vừa khóc và rối rít xin lỗi cô. Thấy vậy, cô đã ngồi xuống, nhẹ nhàng lau nước mắt và vuốt tóc em, rồi nói: “Em biết nhận lỗi sai như vậy là tốt. Từ lần sau em không được nói dối nữa nhé? Em hứa với cô đi nào?”. Nói rồi cô đưa ngón út ra chờ em. Ngay lập tức em đưa ngón tay của mình ra và cùng cô lập nên một lời hứa. Từ hôm ấy, em luôn chăm chỉ học tập, không lúc nào sao nhãng cả. Điều đó đã khiến cô rất ngạc nhiên và vui mừng. Mỗi khi thấy ánh mắt tràn đầy tin tưởng và tự hào của cô. Em lại cảm thấy mình đã làm đúng và cần phải cố gắng thêm nữa. Chính nhờ cô, mà em mới trở thành một học sinh giỏi, chăm ngoan như hôm nay.                                                                                                                                                                                                                                                                                                                     Bài tiếp

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247