Bức tranh được miêu tả có sự thay đổi theo từng chặng đường của con thuyền, theo điểm nhìn của tác giả. Nhà văn đã chọn vị trí quan sát là ở trên thuyền nên có thể nhìn thấy cảnh quan hai bên bờ cũng như dòng nước trên sông: con thuyền đi đến đâu thì cảnh hiện ra đến đấy. Có thể nói đó là một vị trí quan sát thích hợp nhất để tả cảnh. Tác giả đã tìm ra được những nét tiêu biểu, đặc sắc của từng vùng con thuyền đã đi qua: vùng đồng bằng êm đềm thơ mộng, trù phú bao la với những bãi dâu trải ra bạt ngàn đến tận những làng xa tít; đoạn sông có nhiều thác dữ thì từ trên cao phóng giữa hai vách đá dựng đứng chảy đứt đuôi rắn. Khi con thuyền vượt qua thác dữ thì nhiều lớp núi, đồng ruộng lại mở ra. Ở đây, cảnh vật được nhân hoá, so sánh khiến cho bức tranh thiên nhiên sông nước có hồn, sinh động và gợi cảm.
Nhà văn Võ Quảng - người chuyên viết truyện cho thiếu nhi nổi tiếng với hai tác phẩm truyện là "Quê nội" và "Tảng Sáng" kể về cuộc sống làng quê ven sông nơi quê hương Quảng Nam của tác giả. Vẻ đẹp phong phú, hùng vĩ của con sông Thu Bồn cùng với hình ảnh lao động mạnh mẽ đầy nhiệt huyết của con người đã được nhà văn tái hiện một cách chân thực, sống động trong đoạn văn "Vượt thác" trích trong truyện "Quê nội".
Đoạn văn "Vượt thác" ghi lại hành trình chèo thuyền vượt thác của Dượng Hương Thư, chú Hai, Cù Lao và tác giả lên thượng nguồn lấy gỗ về xây dựng trường làng, thuyền đi đến đâu bức tranh thiên nhiên tươi đẹp hiện ra đến đó. Khi dòng sông chảy ở miền đồng bằng đó là lúc thuyền đến ngã ba sông "chung quanh là những bãi dâu trải bạt ngàn đến tận những làng xa tít", trên nền xanh tươi ấy là sự nhộn nhịp của thuyền bè xuôi dòng "những thuyền chất đầy cao tươi, dây mây, dầu rái... chở mít, chở quế". Càng về phía thượng nguồn, vườn tược càng um tùm "những chòm cổ thụ dáng mãnh liệt đứng trầm ngâm lặng nhìn xuống nước"Có thể thấy thác nước có vẻ đẹp hùng vĩ, dữ dội của thác nước Cổ Cò, nước không phải là "chảy" mà như tên bắn "phóng" giữa những vách đá, ta cảm nhận được độ cao, độ dốc như dựng đứng của thác nước. Dượng Hương Thư hiện lên với một vẻ đẹp ngoại hình rất cường tráng "như một pho tượng đồng đúc, các bắp thịt cuồn cuộn, hai hàm răng cắn chặt, quai hàm bạnh ra, cặp mắt nảy lửa...", dượng Hương được tác giả ví như "hiệp sĩ của Trường Sơn oai linh hùng vĩ", vẻ đẹp của dượng Hương khi vượt thác càng đẹp và khác biệt so với dượng Hương khi ở nhà "lái co người phóng chiếc sào xuống lòng sông nghe một tiếng "soạt"", những động tác dứt khoát "thả sào, rút sào rập ràng nhanh như cắt", với những tính từ miêu tả, so sánh ấn tượng và những động từ mạnh ta cảm nhận được sức mạnh trai tráng lực lưỡng, gan dạ và quyết tâm chiến thắng thác dữ của thiên nhiên, sự giúp sức của chú Hai hay Cù Lao cũng cho thấy sự đoàn kết, cùng chèo chống con thuyền vượt qua đoạn thác, hình ảnh của Dượng Hương Thư nói riêng và của cả đoàn thuyền nói chung chính là vẻ đẹp của người lao động chăm chỉ, cần cù và đầy sức mạnh của người dân Quảng Nam.
Đi theo hành trình con thuyền của Dượng Hương Thư người đọc đã được tham quan cảnh hai bên bờ sông Thu Bồn qua những vùng địa hình khác nhau, đoạn văn "Vượt thác" không chỉ ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên của vùng đất Quảng Nam mà còn tô đậm vẻ đẹp của con người lao động nơi đây, vẻ đẹp hùng dũng và sức mạnh vượt lên trên những gian khổ khắc nghiệt của tự nhiên.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247