@Mem gửi bạn
Xin hay nhất
Cái này là bài có sẵn ạ , tớ tự làm
KO MẠNG Ạ
Từ khi còn nhỏ cho tới lớn thì ai cũng đã từng có rất nhiều kỉ niệm khiến cho chúng ta không bao giờ quên . Kỷ niệm là hành trang giúp chúng ta cải thiện bản thân mình hơn trong cuộc sống . Tôi cũng đã có một kỷ niệm đáng nhớ , đó là kỷ niệm về kỳ thi cuối học kỳ 2 năm tôi lớp 4 .
Vào ngày hôm đó , tôi đã rất tự tin để thi vì tối ngày trước ngày thi thì tôi đã ôn bài rất kỹ nên tôi không căng thẳng lắm . Tôi mặc quần áo đồng phục , đeo khăn quàng đỏ . Sau đó tôi ăn sáng rồi sau đó tôi đi đến trường . Sau khi đã ngồi trò chuyện với đám bạn thì thầy giám thị vào . Thấy nhắc nhở và và nói luật của kỳ thi rồi phát đề . Hôm đó là tôi thi Toán . Khi thấy phát đề xong , thầy tính giờ làm bài . Sau khi thầy tính giờ thì tôi đã làm phần trắc nghiệm rất nhanh rồi chuyển sang phần tự luận . Phần tự luận là phần rất cần phải rất tính nhanh và cách trình bày cũng phải đúng vì thế tôi đã làm phần tự luận khá lâu . Rồi khi đến bài cuối tôi đã không biết làm . Bỗng nhiên khi đang suy nghĩ thì đứa bạn bạn bên chỉ bài cho tôi . Bạn ấy giải thích rất chi tiết để tôi có thể làm được bài . Lúc làm xong , tôi kiểm tra lại bài thi . Lúc quay sang đứa ngồi cùng bàn , tôi thấy nó chưa làm được bài khó . Trong đầu tôi nghĩ : "Chắc nó không biết làm đâu "tôi liền chỉ bài cho nó , lúc đó tôi tưởng mình thật tốt bụng , cho đến khi thầy giám thị nói lên : " Anh kia " Lúc đó tôi rất sợ hãi và lo lắng , thầy ra chỗ tôi . Thầy hỏi tên tôi vào chụp ảnh bài tôi . Thầy bảo sẽ trừ hai điểm của tôi , lúc đó tôi đã suy sụp . Tôi sợ khi báo điểm cho mẹ tôi mẹ tôi sẽ mắng tôi . Tôi hi vọng Thầy sẽ không trừ điểm của tôi khi biết điểm tôi rất sốc thầy đã trừ hai điểm của tôi . Tôi đang rất sợ và đã không nói điểm với mẹ . Khi biết kết quả bài thi , mẹ tôi đã rất tức giận mẹ mắng tôi và tôi đã xin lỗi mẹ . Mẹ cũng tha lỗi cho tôi .
Từ cái kỉ niệm đó , tôi đã rút ra được rất nhiều bài học cho bản thân tôi và từ lần đó , tôi đã không phạm lỗi đó nữa !
Những kỷ niệm nhớ nhất khi em học lớp 6
Chuyện là thế này các bạn ạ. Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi từ trước đến nay. Một điểm 3 to tướng trong bài làm văn của tôi. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về kỉ niệm đáng buồn mà cũng là đáng nhớ nhất của tôi.
Hôm nay cô Hường trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài của tôi xuống bàn, nét mặt cô có vẻ không vui. Tôi cúi xuống nhìn bài kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 to tướng, tôi choáng váng, tim như ngừng đập, không thể tin nổi nữa. Tôi lắp bắp, không, không thể như vậy được!
Tôi cố lấy bình tĩnh nhìn lại, con số 3 in rõ trong khung điểm màu đỏ rất rõ ràng như trêu ngươi, như giễu cợt tôi. Tô vội vàng gập bài vào, bần thần quay sang nhìn các bạn xung quanh như để tìm một người cùng cảnh với mình. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi cũng như mọi lần thường được điểm 8 điểm 9 vì tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ tôi thấy càng xấu hổ, tôi cúi gầm mặt xuống bàn nhìn bài mình một lần nữa. Dòng chữ cô Hường phê như hiện lên rõ ràng trước mắt tôi: Bài văn lạc đề!
Tôi đọc lại bài thật kĩ và nhận ra là mình đã sai đề thật. Đề bài cô Hường yêu cầu tả một dòng sông vậy mà tôi lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời thơ ấu của mình. Đề bài thì không khó, chỉ tại tôi quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ đến nỗi nhìn gà hóa cuốc và cuối cùng là nhầm đề. Tại sao tôi lại có thể nhầm lẫn một cách ngu ngốc như thế, tôi tự trách mình. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, tôi đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè, quên mất lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra bài viết trước khi nộp”. Có lẽ quá ỷ vào sức học của mình, quá thỏa mãn trước lời khen của cô giáo và bè bạn nên tôi đã thành một cô bé hợm hĩnh từ lúc nào chẳng biết. Đáng đời cho tôi thật – Tôi tự nhủ.
Đúng lúc ấy, bạn Liên nói thầm bên tai tôi, giọng vui mừng:
– Hương ơi! Hôm nay tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất cố gắng từ lâu nay. Bây giờ mới thấy kết quả đó. Tớ vui quá. Chắc bố mẹ tớ cũng rất vui cho mà xem. Mà sao trông cậu buồn thế, cậu được mấy vậy?
Nghe Liên nói, tôi lại càng buồn bã và xấu hổ. Liên đang sung sướng với điểm 8 đầu tiên của môn Làm văn. Còn tôi, kẻ vẫn coi điểm 8 là xoàng xĩnh thì hôm nay lại bị điểm 3! Không thể hào diễn tả hết nỗi đau khổ của tôi lúc ấy. Tôi cảm thấy ánh mắt cô giáo vừa buồn rầu, vừa ngạc nhiên, thất vọng về tôi cái cảm giác đó thật sự khó chịu được
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 5 - Là năm cuối cấp tiểu học, áp lực thi cử nhiều mà sắp phải xa trường lớp, thầy cô, ban bè thân quen. Đây là năm mà các em sẽ gặp nhiều khó khăn nhưng các em đừng lo nhé mọi chuyện sẽ tốt lên thôi !
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247