Lời giải 1 :
Cảnh sắc của Đèo Ngang Qua bốn câu thơ đầu bài"Qua Đèo Ngang" của bà Huyện Thanh Quan hiện lên rất đẹp nhưng thoáng buồn.Khung cảnh rậm rạp,hoang sơ,vắng lặng,mang một nét buồn không thể diễn tả.Đó là bức tranh được khắc họa vào thời điểm đặc biệt- buổi chiều tà:"bước tới Đèo Ngang,bóng xế tà".Buổi chiều tà ấy như gợi lên cảm giác buồn,thương nhớ thường gặp trong thơ ca cổ. Cảnh sắc thiên nhiên hiện lên với:cỏ,cây,đá,lá, hoa cùng với điệp từ "chen" gợi lên sự rậm rạp,hoang sơ, vắng lặng,buồn.Một sự sống ít ỏi,thưa thớt,hoang sơ,mờ nhạt.Bức tranh ấy được bổ sung bằng sự xuất hiện của con người,của cảnh sinh hoạt:"Lom khom dưới núi,tiều vài chú- Lác đác bên sông,chợ mấy nhà". Với từ láy tượng hình "lom khom" (dáng còng lưng vất vả, nhọc nhằn)"lác đác"(thưa thớt)cùng với phép đối rất chuẩn,đảo ngữ đã khiến người đọc cảm nhận được sự sống ít ỏi,thưa thớt,hoang sợ,mờ nhạt của Đèo Ngang.Chính trên nền cảnh vật buổi chiều như thế,tâm trạng của nữ sĩ đã dễ dàng được bộc lộ,được thể hiện.Có thể nói,cảnh sắc đèo ngang trong 4 câu đầu bài thơ của bà Huyện Thanh Quan đẹp,thoáng đãng mà heo hút,thấp thoáng có sự sống của con người nhưng còn hoang sơ.
Cậu nhìn dài thế thôi chứ viết ra giấy nó ko vậy đâu.Đoạn văn CHẮC CHẮN LÀ KO HỀ CÓ TRÊN MẠNG,chính tay tớ tự viết nên cậu cứ yên tâm
Xin hay nhất ah!
Thảo luận