Trang chủ Ngữ văn Lớp 8 Đọc lại đoạn văn bản "Tức nước vỡ bờ" kể...

Đọc lại đoạn văn bản "Tức nước vỡ bờ" kể tiếp hoặc thay cái kết mới cho đoạn trích theo ngôi kể thứ nhất (vai chị Dậu) trong đó có kết hợp yếu tố miêu tả và b

Câu hỏi :

Đọc lại đoạn văn bản "Tức nước vỡ bờ" kể tiếp hoặc thay cái kết mới cho đoạn trích theo ngôi kể thứ nhất (vai chị Dậu) trong đó có kết hợp yếu tố miêu tả và biểu cảm Mong mn giúp ạ T^T

Lời giải 1 :

Chỉ chậc đỡ chồng dậy, đám cai lệ kia lại chẳng biết từ đâu xông vào nhà tôi.

Tôi nghe tiếng đạp cửa nhưng lại chẳng kịp phản ứng gì, chỉ giật mình quay ngoắt đầu lại. Tay đỡ chồng của tôi cứng đờ, bát cháo từ nắm gạo ít ỏi quý giá kia cũng đáp xuống mặt đất. Chén nhỏ đựng cháo vỡ choang, vang âm khắp cả căn lều nhỏ, cùng với khuôn mặt thoảng thốt của tôi và chồng. Cái Tí bị dọa sợ trốn sau lưng tôi, tôi cũng chẳng còn lực để nâng tay lên ôm nó.

Chẳng biết là sau đó tôi đã quỳ lạy van nài bao lâu, đôi đầu gối của tôi thâm tím. Tên cai lệ kia chẳng có vẻ gì là nhân nhượng, hắn cứ chỉ đông chỉ tây lệnh trói chồng tôi lại. Mặc tôi gào khóc bấu chân ngăn không cho hắn đi, tên cai lệ chỉ lạnh lùng đạp tôi ngã ngửa rồi tiếp tục túm tóc chồng tôi. Phận phụ nữ chân yếu tay mềm, tôi đã chẳng can ngăn được thì chớ, giờ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn chúng hành hạ người hôn phu tôi thương biết bao nhiêu. Chúng đập phá căn lều chỉ có duy nhất một cái chõng tre, dùng tay, chân, thậm chí cầm cả cái ghế con bằng cói nện vào lưng vào bụng chồng tôi. Chặn không nổi, tôi đành lòng quay sang ôm chặt cái Tí đang thút thít, bịt mắt, bịt tai nó lại. Tôi sẽ không để những hình ảnh, những âm thanh tàn nhẫn này xâm nhập vào tuổi thơ của nó, nó không đáng bị như thế.

Chồng tôi bị chúng đánh nhừ cả người, nằm liệt dưới nền đất lạnh. Mặt mũi chồng bầm tím, mắt híp cả lên, môi sưng vù với đốm máu bên khóe miệng, nằm co quắp rên ư ử. Tim tôi xoắn hết lại, ruột gan như đánh nhau trong cơ thể, tôi nhìn chồng mà xót xa vô cùng. 

Ấy vậy mà lũ chó má nọ chẳng tha cho chồng tôi, lại xóc chồng dậy trói chặt tay chân. Tôi vốn nín nhịn lũ quỷ tha ma bắt kia quá đủ rồi, loạng choạng đứng dậy, gan miệng quát lớn.

- Mày trói ngay chồng bà đi, bà cho mày xem!

Mắt tôi vằn tia máu đỏ hoe, tôi liều mạng cầm gậy xông đến chỗ chúng nó. Tôi cào cấu khuôn mặt của tên to con hơn, gào thét như muốn nghiền nát màng nhĩ của nó. Cổ họng tôi rát và khô vô cùng, tôi quật ngã tên nọ, cầm gậy vụt vào xương sống hắn. Tôi muốn hắn cảm nhận được cơn đau thấu xương từ những trận roi vọt mà chồng tôi từng phải chịu những hôm bị lôi lên đình.

Thế mà tôi lại lơ là mất tên còn lại, gã cay cú rút ra con dao mổ lợn vốn phải ở ngoài chợ, xông đến đâm tôi.

Tôi ngơ ngác, một lần nữa không phản ứng được, nhưng cơn đau thấu tủy kia đã đem tôi về lại hiện thực. Gã kia bổ vào mạn sườn tôi một cái, máu tươi chảy xuống cán dao, nhuốm màu cả sân cỏ. Gã nọ dường như đã nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, liền vứt dao lại cùng tên kia bỏ trốn, chẳng quên đẩy tôi uỵch xuống nền đất.

Cơ thể tôi như tê liệt bởi cơn đau kia, đầu tôi chẳng nghĩ được gì nữa. Tôi cụp mắt nhìn chồng tôi, tay vẫn còn bị trói đang khóc lóc khi thấy máu tôi trên nền cỏ. Cái Tí hoảng sợ hét lên, nó chui vào góc nhà gào như thể đang hành hạ chính thanh quản của nó. Tôi đưa mắt nhìn trời, nhìn tất cả mọi thứ lần cuối. Khi mọi thứ bắt đầu mờ dần, và cơn đau kia dường như cũng chẳng khiến tôi quằn quại nữa, tôi có thể nghe thấy chồng tôi nức nở.

- Mình ơi, mình sao lại bỏ tôi đi trước thế này? Mình bảo sẽ cùng tôi nuôi lớn cái tí, cày đồng cày ruộng trả sưu cơ mà?

Tôi híp mắt, cơ hàm tê cứng chẳng thể thốt ra từ nào. Cái chết đến gần tôi như một giấc ngủ, mắt tôi dần dần díu lại. Xin lỗi thầy em nhé, em buồn ngủ quá, em chỉ ngủ chút thôi...

Trời đổ mưa, từng giọt tí tách lên mái đầu rối bời và vết thương sâu hoắm của tôi. Tôi dường như cảm nhận được tử thần đang dang tay đón tôi, nhưng tôi cũng chẳng ngại mà đón lấy đôi tay lạnh ngắt xương xẩu kia. Đời người con gái, có lẽ đến đây là cùng.

Tử thần dắt tôi rời khỏi nhà, rời khỏi nhân gian đầy oái oăm. 

Thảo luận

-- Hay quá
-- tớ cảm ơnn
-- Hihi😁
-- Mýa ơi, vào 8h sáng mai đi dự tiệc đám cứi của Mẻ tại câu hỏi của acc doithatxanh nheOvO
-- éee ôkkk

Lời giải 2 :

       Tôi và chồng tôi có hai đứa con, nhà tôi rất nghèo, cuộc sống rất khó khăn chuyện ăn uống thôi đã là vấn đề rồi. Tôi muốn bán bé Tí đứa con gái đầu lòng của tôi nhưng tôi ko nỡ, tôi nằm chầm chọc cả đêm ko ngủ được. Nhưng biết sao giờ, bây giờ thì tôi còn có thể làm gì đây? Chuyện ăn uống cho gia đình tôi phải chạy vay mượn khắp nơi từ đầu làng đến cuối làng. Còn hàng năm phải đóng thuế, nhiều gánh nặng đặt trên vai. Tôi sợ quyết định trong lúc bốc đồng sẽ hại đời con tôi nhưng tôi phải làm được gì ngoài chỉ cho con bé đói ngày ngày. Cuối cùng tôi cũng đã quyết định bán con gái mình cho nhà Nhị Quế tôi mong con bé sẽ tha thứ cho người mẹ như tôi, đưa con bé cho nhà Nhị Quế mà lòng tôi đau như cắt. Chuyện này mới qua đi lại tới chuyện khác, chồng tôi vì ko đóng đủ thuế mà bị bọn thu thuế đánh đập dã man. Được cô bác hàng xóm giúp đưa về nhà, lúc đó tôi chưa kịp định thần những chuyện đang xảy ra thì cô bác hàng xóm kêu tôi nấu bát cháo rồi dìu vô. Tôi liền dìu chồng tôi vào nhà, nhìn thân thể bị đánh bầm dập của chồng mà tôi không kịp được nước mắt không biết từ lúc nào mà nước mắt tôi đã rơi xuống tôi liền vội lấy tay lau nước mắt vì tôi biết bây giờ ko phải là lúc để khóc. Cô bác hàng xóm thấy vậy liền lắc đầu và nói:"Haizz...sao lại khổ thế này chứ! Thôi đi nấu cháu cho chú ấy đi" nói xong cô bác quay đầu rời đi. Tôi đang đút cháo cho chồng tôi thì một tiếng đập cửa"rầm" đó là người của nhà trưởng Lý vì ko đóng thuế đủ nên bọn chúng tìm đến đây rồi. Một thằng trong đó liền quát lên:"THẰNG DẬU ĐÂU? MÀY CÚT RA ĐÂY CHO TAO!" Nhìn thấy chồng tôi bọn chúng liền túm lấy cổ áo rồi quăng chồng tôi xuống đất. Tôi chưa kịp đỡ chồng thì bị bọn chúng quăng tôi ra và đánh đập chồng tôi, tôi liền van xin bọn chúng tha cho chồng tôi:"Cầu xin các anh, chồng tôi còn đang bất tỉnh! Tiền thuế tôi sẽ từ từ kiếm rồi trả cho các anh mà! Hức hức..." Vừa nói tôi vừa khóc nhưng bọn chúng vẫn ko thông cảm cho vợ chồng tôi mà còn ra tay đánh đập dã man hơn. Tôi liền quỳ lạy cầu xin chúng nhưng bọn chúng ko hề thương xót mà còn đạp mấy cái vào bụng tôi. Tôi liền chịu ko nổi nữa, vì sao tôi phải chịu đựng những chuyện này là vì nhà tôi nghèo nên bị khinh thường hay thân tôi là phụ nữ nên bị coi thường. Tôi bật dậy túm lấy cổ áo của một thằng trong đó ném lên cao rồi đập xuống đất, bọn chúng bắt đầu lùi lại và cầm cây gậy. Thấy vậy tôi nhào vô nắm đầu thằng đó rồi đánh vào mặt thằng đó một cách dã man mỗi một cú đấm của tôi đều nghe tiếng rộp rộp như tiếng gãy xương, mũi của hắn bắt đầu chảy máu khuôn mặt sưng bầm tím khiến tôi ko nhận ra khuôn mặt lúc đầu khinh thường tôi nữa. Sau một lát bọn chúng bị tôi đánh ko nhận ra được nữa có người thì bất tỉnh nhân sự còn có người mặt mũi bầm tím đến dị dạng. Thấy vậy bọn chúng liền xách đầu xách cẳng chạy, đợi bọn chúng đi ht tôi mới lộ ra vẻ lo lắng vì bọn chúng là bề trên tôi sợ rằng chúng quay lại trả thù, tôi liền cố kìm nén lại mà dìu chồng mình lên giường chén bát cháo vẫn còn đó nhưng đã nguội tôi liền đốt củi lên và hâm nóng. Tôi đút cho chồng tôi ăn và cho con mình uống sữa, tôi còn để sẵn vài bộ đồ trong hành lí định đưa chồng và các con bỏ đi vì tôi sợ ngày mai người nhà trưởng Lý sẽ kéo thêm người đến để phá tôi sợ một mình tôi ko chống chọi lại tôi sợ mình sẽ làm liên lụy đến người thân yêu của mình tôi định khoảng trưa ngày mai bỏ đi vì bây giờ chồng tôi chưa tỉnh lại suy nghĩ một hồi tôi liền dần dần chìm vào giấc ngủ. Mới 9 giờ sáng mà cô bác hàng xóm bên cạnh nhà tôi báo tin:" Vợ thằng Dậu ơi! Biết tin j chưa? Làng mình có ông quan mới lên làm, ổng là người chính trực công bằng nghe nói người dân làng mình nghèo đói nên ko cần đóng thuế 3 năm rồi bắt con nhà Lý vì áp bức dân và đánh đập dân rồi ông quan đó ko trách cô vì đánh đập con nhà Lý trưởng mà còn khen ngợi cô vì đánh tụi nó ko còn sức để đi bóc lột dân nữa! Rồi quan sẽ ban phát tiền cho mọi người làm ăn đấy cô mau ra nhận đi!" Vừa nghe nói xong tôi liền rưng rưng nc mắt mà khóc:"Cuối cùng ông trời cũng sáng mắt mà cho làng tôi một dân tài trung trực thương dân! Hức hức... Tôi xin cám ơn! Hic hic..." Nhìn tôi khóc như vậy cô bác liền khuyên tôi:"Thôi đừng khóc nữa! Chuyện cũ đã qua rồi cho nó qua đi bây giờ cô nên nhận tiền rồi lo cho gia đình mình đi. Tôi liền gật đầu và chạy tới chỗ nhận tiền, khi vừa mới đến nơi tôi liền gặp quan tôi liền chạy đến và bật khóc quỳ xuống liên tục nói cảm ơn quan. Quan thấy vậy liền đỡ tôi dậy và nói:"Thôi cô hãy qua chỗ nhận tiền và gạo đi. Tôi gật gật rồi chạy qua nhận tiền và gạo, nhận xong tôi liền lấy tiền qua nhà Nhị Quế chuộc con mình về. Xong tôi lấy tiền mua đồ ăn, quần áo, sách vở... Tôi muốn cho con mình học giỏi để trở thành vị quan tốt thương dân ko để những kẻ xấu xa áp bức dân lành muốn con mình là người chính trực. Bây giờ các con tôi đã lớn, người con gái thì đoan trang thuỳ mị nết na chăm chỉ hiền lành mái tóc dài óng ả và làn da trắng tinh càng lớn càng xinh đẹp. Còn con trai tôi thì khôi ngô tuấn tú, cao ráo, văn võ song toàn là một người chính trực con tôi đã thi đậu lên làm quan luôn thương yêu dân chúng và luôn để công bằng lên hàng đầu. Chồng tôi thì đã có công việc mới cũng tươi cười hơn xưa, chồng tôi hiền lành chất phác rất thương yêu gia đình. Tôi rất cảm kích vì lòng tốt của người quan xưa đã giúp gia đình tôi dù đã qua bao nhiêu năm nhưng tôi vẫn ko bao giờ quên công ơn của người quan chính trực năm nào.

Chúc bạn làm bài tốt mình làm bài còn hơi thiếu sót mong bạn thông cảm nha😊

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 8

Lớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247