Đối với mỗi người chúng ta chắc hẳn ai cũng có những kỉ niệm khó quên hay đơn thuần đó chỉ là những ấn tượng ban đầu nào đó. Đối với riêng tôi thì kỉ niệm về ngày khai giảng năm tôi vào lớp sáu luôn để lại trong tôi những ấn tượng sâu sắc mà tôi không thể nào quên được
Hôm ấy là một ngày đẹp trời ,sau một quãng thời gian nghỉ ngơi dài chúng tôi đã quay lại việc học hành, Từ hôm trước mẹ đã giúp tôi chuẩn bị sách vở để chuẩn bị đi học. Hôm nay là ngày khai giảng của chúng tôi, đây là lần đầu tiên tôi đến trường cấp hai mang tên Thành Lợi nên tôi rất hồi hộp. Tôi đã nộp hồ sơ vào trường này vì trường khá gần nhà tôi hơn nữa chị tôi cũng học trường này. Chúng tôi đã thi và đã được chọn vào trường từ nửa tháng trước rồi. Từ sáng sớm mẹ đã gọi tôi dậy để chuẩn bị quần áo cho buổi khai giảng. Tôi nhanh nhanh chóng chóng ăn cơm xong rồi vội vàng đi đến trường. Bố nhìn tôi thấy tôi có vẻ hơi hồi hộp nên bố hỏi tôi có cần bố chở đi không ,tôi khăng khăng không chịu với lí do là tôi đã lớn rồi không cần bố chở đi nữa.
Hàng cây như xanh hơn , cao hơn , những ngôi nhà trông khang trang hơn mọi ngày. Con đường thân quen ngày nào sao hôm nay sạch sẽ gọn gàng ghê. Mặt trời đã dần dần nhô lên , tỏa ra những tia nắng đầu tiên , thay thế cho màn đêm mờ ảo là ánh sáng hồng tươi đang lan tràn khắp không gian. Nhưng hàng cây xanh cũng vừa tỉnh giấc , đang khẽ rùng mình. Trên những tán lá xanh còn đọng lại những giọt sương sớm , co những chú chim dã dậy từ rất lâu và đang cất khúc ca chào đón ngày mới. Theo tiếng chim ca , những tia nắng vàng tươi cũng bắt đầu nhảy múa hát ca trên những con đường. Giờ đây , không gian không còn yên tĩnh nữa mà thay vào đó là tiếng nói cười của các anh chị học sinh đang rảo bước đến trường , và tiếng xe máy của các bác phụ huynh đưa con đến trường. Các bạn mặc quần áo rất chỉnh tề , gương mặt vui tươi nhưng không kém phần lo lắng. Tôi đạp nhanh từng vòng quay xe đạp để nhanh chóng đến trường, tôi đi qua bãi đất trống rồi lại đi lên bãi đất được đổ bê tông rồi một lát là tôi đã đến cổng trường. Chà, ngôi trường tiểu học mới to lớn làm sao! Trong ý nghĩ của tôi về nó thì như một kiến trúc lịch sử. Nổi bật giữa cái cổng to là hàng chữ “Trường Trung học cơ sở Thành Lợi” và hàng cờ chuối với rực rỡ sắc mầu.
Tôi đang mải nhìn ngắm xung quanh thì bất giác một cái gì đó đâm thẳng vào sau xe tôi khiến tôi giật bắn mình ngã nhào xuống đất. Cú ngã không khiến tôi đau lắm nhưng tôi bị xước chân , tôi vội vàng nhìn lên chiếc xe của tôi thì trời ơi nó bị tay tôi đè lên chiếc rọ xinh xắn khiến chiếc rọ bị méo hẳn về một bên. Tôi tức lắm quay xuống xem rốt cuộc là kẻ nào đã khiến tôi ra nông nỗi này. Tôi chưa kịp định thần ra đó là ai thì tôi đã thấy có ai kéo mình dậy với những lời nói cũng rất vội vàng nhưng thực sự rất chân thành “cậu ơi cho mình xin lỗi nhé mình không cố ý đâu” khi ấy tôi vẫn tức lắm tôi không nói gì để cho bạn đó dìu tôi đứng dậy. Đó là một bạn nam cũng trạc tuổi tôi thôi nhưng trông bạn khá là lanh lợi nên tôi cũng không thể nói gì bạn được với lại hôm nay cũng là ngày đầu tiên tôi đến trường nên tôi cũng không muốn cau có với ai. Tôi đứng dậy đang định dắt xe đi thì bạn ấy gọi tôi lại lấy cái băng gạt từ trong cặp ra dán vào chỗ bị thương của tôi, Rồi bạn ấy hỏi tôi học lớp nào ,tôi lơ đãng trả lời “ lớp 6a” thế là bạn ấy kêu lên một tiếng rồi nói bạn đó cũng học lớp 6a. Tôi cũng cảm thấy khá thú vị bởi tôi cũng chưa quen được ai ở lớp mới, như thế là tôi đã có người bạn đầu tiên rồi. . Chúng tôi vui vẻ nói chuyện với nhau rồi cùng nhau về lớp học.
Về nhà tôi kể lại chuyện cho bố mẹ tôi và xin lỗi bố vì chuyện cái rọ , Bố không trách tôi mà nói quan trọng là con đã có một người bạn mới khá thú vị phải không nào. Thế đấy lần đầu tiên tôi đến trường đã gặp một tai nạn và cũng đã gặp một người bạn rất tốt ,bây giờ nó với tôi đã trở thành bạn rất thân rồi. Nhiều lúc nghĩ lại chuyện đó chúng tôi cũng phì cười nhưng nếu không có chuyện đó thì tôi cũng không có một người bạn như thế.
Trong cuộc sống, kiến thức rất quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Nhưng không phải ai trong chúng ta cũng được đến trường mà còn rất nhiều người nghèo không có điều kiện đến trường. Và tôi là một trong số họ. Những người hạnh phúc khi đến trường được khuyến khích với những bài học đạo đức và kiến thức thú vị. Vì vậy, những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học là những khoảnh khắc tuyệt vời, ấn tượng và khó phai mờ đối với tôi. Họ đã biến mất trong trái tim tôi. Dù đang là học sinh lớp 8 nhưng mỗi khi nghe tiếng trống "Tùng ... Tùng ... Tùng ... rất rõ năm hai nghìn không trăm bảy. Ngày tựu trường. Tôi lo lắng và suy nghĩ liên tục về rất nhiều điều liên quan đến trường học như “Làm thế nào tôi nên vào trường này?” “Bạn bè của tôi có tốt không?"," Các thầy cô có giận không? Và những ngày này bố mẹ tôi rất bận. Không phải vì công việc, mà vì ngày đầu tiên đi học của tôi. Cha tôi sẽ mua giấy vở và nhãn. Tôi liền bật khóc, nhưng nhờ có mẹ vỗ về, an ủi nên tôi mới nín khóc. Bố tôi đã chỉ cho tôi cách đóng gói sách bài tập một cách chính xác và cẩn thận, cách dán nhãn đẹp và chắc chắn. Viết tên của tôi trên các nhãn này.Ồ! Lời nói như rồng bay phượng múa thật đẹp. Và tôi nhớ mình đã vô tình làm đổ mực vào một cuốn sổ. Tôi còn khóc nhiều hơn cả khi tôi xé cái nắp ra. Sau đó, em gái tôi đã an ủi tôi. Sau vài phút, tôi ngừng khóc. Tập vở, sách giáo khoa, bút và cặp của tôi đã sẵn sàng. Anh ấy không thể ngủ vào ban đêm. Tôi mất một lúc để chìm vào giấc ngủ. Sau khi thức dậy làm vệ sinh cá nhân, bố đưa đến trường và tặng cho tôi một quả bóng xinh xắn có hình mặt cười. Tôi thấy các em học sinh đến trường với khuôn mặt tươi cười và hạnh phúc. Tôi cảm thấy tốt. Tôi cảm thấy an toàn hơn rất nhiều khi có một bộ đồng phục đẹp trên người.Tôi thấy trường mình khang trang và đẹp đẽ. Những cây cao màu tím. Có bốn chiếc xích đu ở bốn góc sân trường. Tim tôi lỡ nhịp khi nghe tiếng trống khai mạc… tung… .tong. "Cả trường bắt đầu xếp hàng ngay ngắn trên sân. Không biết trúng vào đâu mà quả bóng bay mang theo đã bị lấy mất ... Cố gắng không khóc. May mà có một người bạn thân nhất của của tôi đã chia sẻ một số hoa cho cuộc diễu hành.Sau khi cuộc diễu hành kết thúc, Sư phụ chào các học sinh trong lớp, và người bạn đã chia hoa ban nãy ngồi cạnh tôi. Mùi lạ của những cuốn vở mới chợt thoảng vào lớp. Giờ tan vỡ dường như sắp đến. Chỉ khoảng mười lăm phút. . Tôi ở trong lớp, tôi không biết chơi với ai. Và chơi game gì mà một nhóm bạn rủ chơi. Tôi đã vui mừng biết bao! Khi rời đi, tôi chào tạm biệt những người bạn mới và lên xe. Bóng anh khuất dần mà em thấy lòng mình xốn xang lạ thường. Đó là ngày đầu tiên đi học của tôi. Những kỷ niệm tuyệt vời luôn ở đó. Nó in đậm trong đầu tôi và chính những kỷ niệm đó đã thúc đẩy tôi học tốt hơn.Vì vậy em quyết tâm học thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của bố mẹ.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247