Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 "Con bò và ông phú nông" Tóm tắt văn bản...

"Con bò và ông phú nông" Tóm tắt văn bản bằng cấu trúc câu "Vì.....nên" văn bản Thuở xưa, có một người p

Câu hỏi :

"Con bò và ông phú nông" Tóm tắt văn bản bằng cấu trúc câu "Vì.....nên" văn bản Thuở xưa, có một người phú nông tậu được một con bò vừa đẹp, vừa hiền, lại vừa khỏe. Nhất là khỏe. Một con bò có sức mạnh hơn chục con bò. Ông phú nông quý bò lắm. Ông cưng dưỡng, chăm sóc, tắm rửa, nuôi bò bằng cỏ tươi, ngay cả giữa mùa hạn hán. Ông gọi bò bằng “con” như thử nó là con ruột. Con bò tự nghĩ: Chủ mình đã đối đãi với mình đặc biệt như vậy, mình phải làm một hành động gì để tỏ lòng biết ơn. Nghĩ vậy, nó nói với ông phú nông: Thưa ông chủ, con trở thành con bò lực lưỡng như thế này là nhờ ông nuôi nấng, chăm lo từng li từng tý, chẳng bao giờ bắt làm lụng cực nhọc, chẳng bao giờ quất một roi. Ơn ấy, con muốn đền đáp. Xin ông chủ đánh cuộc với tất cả ai có bò, cử con bò nào sức lực nhất đến đấu với con xem ai kéo nổi ba trăm bao thóc. Ông phú nông trợn tròn mắt: Ba trăm bao hay ba bao? Ba trăm. Ông chủ cứ thách đi. Bao nhiêu tiền cũng thách. Ông phú nông đem thách thức ấy rao khắp vùng, ai cũng cười ông khoác lác. Có nhà còn nhạo báng ông: Ông bạn ơi, ba trăm bao thì thấm tháp gì! Bò của tôi kéo được năm trăm bao. Ông phú nông kể câu nói đó cho con bò nghe. Bò thản nhiên: Vậy thì năm trăm bao. Ông đánh cuộc mười lạng vàng. Mà cũng không cần đấu với bò nào khác. Đánh cuộc trên một mình con kéo năm trăm bao thóc. Trong vùng có một ông nhà giàu làm nghề địa ốc, ông này nhận lời liền, chắc mẩm phen này sẽ có thêm vàng bỏ túi. Sáng hôm sau, mọi người tề tựu để xem một quan cảnh chưa từng thấy: bò kéo năm trăm bao thóc lên dốc. Ông phú nông tắm bò cho sạch, quàng vào cổ nó một tràng hoa, tận cùng thắt một chiếc lục lạc kêu leng keng rất hào hứng. Ông oai vệ leo lên xe, lẫm liệt như một ông tướng ra trận, phưỡn ngực nhìn bốn phía. Người đi xem vỗ tay reo hò khích lệ. Phấn chấn oai phong, ông tướng phú nông múa một đường roi vun vút lên không, tiện tay quất vào mông con bò một phát, ra lệnh: “Kéo!” Con bò ngạc nhiên, sao bữa nay ông chủ đối đãi với mình như vậy. Hung dữ. Thô lỗ. Khinh mạn. Roi vọt. Mình tự ý tự nguyện đền đáp công ơn, cần gì phải sai khiến? Thấy con bò chưa kéo, ông phú nông quát: Kéo! Kéo! Con bò ngu xuẩn này, mày điếc hay sao? Đồ ngu! Kéo! Năm trăm bao thóc, nặng đấy, nhưng mấy lời mắng nhiếc ấy còn nặng hơn gấp ngàn lần. Xe nặng, dốc cao, con bò coi thường, nhưng kéo lời thô lỗ, bò không kéo. Người đi xem ồ lên một tiếng thất vọng làm ông phú nông toát mồ hôi. Ông nhà giàu địa ốc giơ hai tay lên trời làm dấu đại thắng. Mất mười lạng vàng vì một thách đố vô vọng, ông phú nông này chắc sắp khùng, ai cũng kháo với nhau như vậy khi tan cuộc. Về nhà, ông phú nông bơ phờ, nằm dài trước sân. Con bò đi ngang qua, ôn tồn hỏi: Thưa ông chủ, việc gì mà buồn. Ông chủ có muốn vui không? Ông phú nông gắt: Thế này mà mày còn hỏi tao buồn với vui! Tại vì mày xúi dại mà tao mất toi gia sản. Mày còn làm tao mất mặt với hàng xóm! Con bò để ý thấy ông chủ không gọi nó là “con” nữa. Chữ ấy bay theo mười lạng vàng rồi. Nó nói: Thưa ông chủ, cho đến sáng nay, con có làm gì lỗi lầm với ông chủ không? Không. Con có dậy trễ? Con không chịu tắm? Không Con có từ chối không chịu mang cái lục lạc huênh hoang ấy? Không Vậy thì, thưa ông chủ, tại sao ông chủ mắng nhiếc con nặng lời như vậy? Tại sao ông chủ đâm ra phách lối? Ông chủ có thấy phách lối là buồn cười không? Ông phú nông im. Con bò hỏi tiếp: Thưa ông chủ, ông chủ có muốn lấy lại mười lạng vàng ấy không? Muốn. Thưa ông chủ, ông chủ có muốn trăm lạng? Muốn! Muốn! Vậy thì ông chủ hãy đánh cuộc với ông địa ốc, nói rằng: con bò của tôi chê năm trăm bao gạo chẳng đáng là bao, phải cả ngàn bao. Mỗi bao một lạng, ngàn bao ngàn lạng. Chẳng suy nghĩ, chẳng đắn đo, chỉ tin ở con bò, ông phú nông chạy đến nhà ông địa ốc đưa ra thách thức mới. Tất nhiên, ông địa ốc nhận lời ngay. Người đến xem đông hơn cả hôm qua. Thực sự là họ tò mò muốn xem ông phú nông điên đến mức nào. Ông phú nông tắm bò, đeo tràng hoa vào cổ, nhưng không đeo lục lạc. Thay vì cầm roi, ông ôm một bó hoa sen. Ông vuốt ve con bò, nói nhỏ nhẹ vào tai nó: “Con gắng kéo nhé. Nhưng nếu con kéo không nổi thì đừng chết nửa chừng, ngàn lạng vàng cũng không quý bằng con”. Còn bò biết ông nói thế là thật tình trong lòng. Thấy ông phú nông leo lên xe, ông địa ốc hân hoan chạy ra giữa đường, dõng dạc tuyên bố trước mọi người: Tôi đánh cuộc một lạng vàng và cả cái biệt thự mới xây của tôi! Ngồi trên xe, ông phú nông cúi xuống nói thêm với bò: Con có ngửi thấy mùi hoa sen không? Cú tưởng tượng trước mắt là một hồ đầy hoa sen. Đi tới, con! Chiếc xe lên dốc, nhẹ bơn.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247