A. Truyện ngắn trữ tình
B. Tiểu thuyết lịch sử
C. Tiểu thuyết tự thuật
D. Hồi kí
A. Các sự kiện, chi tiết trong tác phẩm do nhà văn hư cấu, tưởng tượng nên.
B. Tác phẩm dùng ngôi thứ nhất (“tôi”) kể lại những chuyện đời mình.
C. Tác phẩm kể lại những sự việc có thật xảy ra trong lịch sử dân tộc Nga.
D. Tác phẩm ghi chép lại các sự việc xảy ra trong những chuyến đi thực tế của nhà văn.
A. Ngôi thứ nhất xưng “tôi”
B. Ngôi thứ nhất xưng “chúng tôi”
C. Ngôi thứ hai
D. Ngôi thứ ba
A. Kể lại những lần nhân vật “tôi” kể chuyện cổ tích cho bọn trẻ hàng xóm nghe.
B. Kể lại sự việc nhân vật “tôi” cứu một đứa trẻ bên hàng xóm khi nó bị rơi xuống giếng.
C. Kể về cuộc đời của những đứa trẻ nghèo khổ sống cùng làng với nhân vật “tôi”.
D. Kể tình bạn thân thiết nảy sinh giữa nhân vật “tôi” và bọn trẻ sống thiếu tình thương bên hàng xóm, bất chấp sự ngăn cản của bố chúng.
A. Đây là câu có nhiều vị ngữ.
B. Đây là câu ghép không sử dụng quan hệ từ.
C. Đây là một câu ghép có sử dụng quan hệ từ.
D. Đây là một câu đơn có thành phần trạng ngữ.
A. Đúng
B. Sai
A. Tỏ ra là người hiểu biết
B. Tỏ ra kiêu ngạo
C. Tỏ ra rất lo lắng
D. Tỏ ra buồn rầu
A. Hoán dụ
B. So sánh
C. Nói quá
D. Nhân hóa
A. Tự sự
B. Miêu tả
C. Nghị luận
D. Thuyết minh
A. Với bà ngoại
B. Với những đứa trẻ
C. Với ông đại tá Ốp-xi-an-ni-cốp
D. Với chính bản thân mình
A. Rất thông cảm với hoàn cảnh của những đứa trẻ
B. Luôn tin những câu chuyện cổ tích bà kể là có thật
C. Luôn biết chia sẻ niềm vui, nỗi buồn của những đứa trẻ
D. Rất sợ ki nhắc đến bọn phù thủy
A. Biểu cảm
B. Tự sự
C. Miêu tả
D. Nghị luận
A. Được dùng để tỏ ý còn nhiều sự vật, hiện tượng chưa được liệt kê hết.
B. Thể hiện chỗ lời nói bị ngập ngừng, ngắt quãng.
C. Làm dãn nhịp điệu câu văn.
D. Chuẩn bị cho sự xuất hiện từ ngữ biểu thị nội dung bất ngờ.
A. Những chú gà con
B. Những chú thỏ con
C. Những con ngỗng ngoan ngoãn
D. Những con dế
A. Thể hiện được dáng dấp của những đứa trẻ.
B. Thể hiện được thế giới nội tâm của những đứa trẻ.
C. Thể hiện được sự cảm thông của nhân vật “tôi” với những đứa trẻ.
D. Cả A, B, C đều đúng.
A. Nghiêm khắc với các con
B. Tàn nhẫn, thiếu tình yêu thương
C. Hiểu rõ tâm lí trẻ con
D. Nhân hậu, hiền từ
A. Sự già dặn, ưu tư và phiền muộn
B. Sự hiểu biết hơn người
C. Sự cứng cỏi, bạo dạn
D. Sự tôn sùng quá khứ
A. Miêu tả
B. Tự sự
C. Biểu cảm
D. Nghị luận
A. Vì bản thân chúng không có tên.
B. Vì nhân vật tôi quên mất tên của những đứa trẻ.
C. Vì những đứa trẻ phải giấu tên của chúng.
D. Để làm cho câu chuyện về những đứa trẻ trở nên khái quát và đậm đà chất cổ tích nhiều hơn.
A. Ngôn ngữ giản dị, tự nhiên, giàu hình ảnh.
B. Giọng điệu tự nhiên, thân mật.
C. Đan xen chuyện đời thường với truyện cổ tích.
D. Xây dựng tình huống truyện độc đáo, bất ngờ.
Lời giải có ở chi tiết câu hỏi nhé! (click chuột vào câu hỏi).
Copyright © 2021 HOCTAP247