Màn 1: Giu-li-ét-ta
(Tiếp theo gợi ý trong SGK).
Giu-li-ét-ta: - Không, mình đi một mình. Xa nhà cả năm rồi. Mình về nhà để gặp lại bố mẹ. Còn cậu, cậu đi với ai?
Ma-ri-ô (kín đáo): - Cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-lỉ-ét-ta: - Thế à? (Tế nhị) Biển đẹp quá! Cậu có thích ngắm biển không?
Ma-ri-ô: - Mình thích ngắm biển ban ngày hơn, ban đêm tuy đẹp nhưng bí ẩn dễ sợ quá. Gió lạnh nhỉ. Thôi bọn mình xuống khoang đi. Trễ rồi đó.
(Cả hai cùng đi xuống)
Ma-ri-ô: - Tạm biệt cậu nhé.
(Sóng lớn, tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dài, đầu đập xuống sàn tàu).
Giu-li-ét-ta: - Ôi! Ma-ri-ô. Có sao không? Có sao không?
Ma-ri-ô: (Gượng ngồi dậy nén đau). Không sao!
Giu-li-ét-ta: - (Nhìn thấy máu trên đầu bạn). Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu! (Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc mình, nhẹ nhàng băng cho bạn!)
Giu- li ét-ta: Đau lắm phâi không? Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Màn 2: Ma-ri-ô
(Tiếp theo gợi ý trong SGK).
Người dưới xuồng: Còn một chỗ đây. Xuống mau lên!
(Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta củng lao tới)
Người dưới xuồng: Xuồng nặng lắm rồi. Cho đứa nhỏ xuống thôi.
(Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thòng tay, vẻ tuyệt vọng).
Ma-ri-ô (nhìn bạn vẻ quyết đoán):- Giu-li-ét-ta, cậu xuống đi. Cậu còn bố mẹ đang đợi. Đừng sợ nhé! (ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta ném bạn xuống nước).
Người dưới xuồng (kêu to): Cô bé cố lên. Đưa tay đây! Nào, được rồi. Giu-li-ét-ta (bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở gia tay về phía bạn): Vĩnh biệt Ma-ri-ô.
Câu hỏi trên thuộc đề trắc nghiệm dưới đây !
Copyright © 2021 HOCTAP247