Cha em là Lê Văn Bình. Bà con thôn xóm thường gọi một cách thân mật là “chú Bình”, “bác Bình”.
Năm nay, cha em vừa tròn 40 tuổi. Tốt nghiệp cấp 2 Phổ thông, cha em đi bộ đội. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, cha trở về quê làm ruộng, trở thành một lực điền, chân lấm tay bùn quanh năm. Năm 28 tuổi, cha xây dựng gia đình với mẹ em là người cùng làng. Cha mẹ có hai người con: anh Hoằng 13 tuổi học lớp Bảy, em 10 tuổi học lớp Năm.
Cha em cao to, dáng người vạm vỡ. Tóc rễ tre, râu quai nón, nếu dăm bữa nửa tháng không cạo thì mọc tua tủa. Có lần mẹ em nói: “Cha các con bận bịu cày bừa nên râu dài như tướng Trương Phi thời Tam quốc !” Cha chỉ cười khì khì, rồi nói: “Xong mùa vụ sẽ cắt tóc, cạo râu cả thể cho bảnh giai”. Nước da bánh mật, mặt vuông chữ điền. Bắp chân, bắp tay cuồn cuộn. Cha có giọng nói ồm ồm. Áo quần chỉ có hai màu: màu xanh công nhân và màu nâu dân dã. Ống quần, ống tay thường xắn cao. Tính tình mộc mạc, giản dị, sống chất phác, cần cù nên trong làng ngoài xã ai cũng quý mến. Bọn thằng Quang, cái Huệ vẫn chế em: “Quyên ơi ! Mày đi vòng kiềng như cha mày lúc cày ruộng”. Em về hỏi mẹ, mẹ bảo: “Chân đi vòng kiềng như thế mới cày bừa, cấy hái ra nhiều lúa gạo cho các con ăn no, học giỏi”. Cha làm ruộng giỏi, có nhiều kinh nghiệm thâm canh nên được bà con thuê mướn, đổi công bận bịu quanh năm. Cha biết thâm canh lúa giống mới, có kĩ thuật trồng rau, trồng màu năng suất cao, nên mùa nào gia đình em cũng có trên hai tấn lúa. Mảnh vườn trồng nhiều thứ rau như cải bắp, cải xanh, su hào... quanh năm tươi tốt; hầu như ngày nào mẹ cũng có rau non, rau tươi gánh đi chợ bán.
Mùa hè, cha hay nằm võng. Ăn vài củ khoai, uống một hai bát nước chè vối... là niềm vui thích của cha. Thỉnh thoảng, cha xem sách vở các con rồi mỉm cười nói: “Bài vở của học trò bây giờ khó quá ! Các con phải cố lên, phải học giỏi hơn cha mẹ...”
Cha em chỉ là một phó thường dân suốt đời cha chỉ mơ ước một cách giản dị, mộc mạc: “Mùa màng bội thu, vợ con khoẻ mạnh, được sống ấm no yên vui trong tình nghĩa xóm làng".
Bà ngoại bảo: " Hai anh em cháu, cháu Hoằng thì giống cha như đúc, cháu Quyên thì giống mẹ như hai giọt nước”. Em yêu mẹ bao nhiêu lại yêu cha bấy nhiêu.
Lê Thị Quyên
(Cẩm Giàng - Hải Dương)
Copyright © 2021 HOCTAP247