Một hôm, trên đường tan học về nhà, lúc gần đến cổng bệnh viện Nhi Đồng 1, em thấy một cô trạc tuổi ba mươi, tay bồng con, tay xách mấy túi đồ đạc lỉnh kỉnh, nét mặt lộ rõ vẻ lo âu. Chừng như cô ấy muốn qua đường mà không được vì dòng ôtô, xe máy cứ nườm nượp chạy không ngừng. Em vội đến bên cô và bảo:
- Cô ơi, cô có cần cháu giúp không ạ?
- Ô may quá! Cháu giúp cô sang bên kia đường nhé ! Cô đưa em bé đi khám bệnh.
Em xách đỡ túi quần áo của bé rồi dẫn cô qua đường lúc đèn đỏ vừa bật lên. Nhân thể, em theo chân cô vào tận phòng nộp sổ khám bệnh. Lúc hai mẹ con cô đã ngồi yên trên ghế, em mới ra về. Cô nắm chặt tay và cảm ơn em mãi.
Về đến nhà, thấy em tủm tỉm cười, mẹ hỏi có gì mà vui thế. Em kể lại chuyện vừa rồi cho mẹ nghe, mẹ xoa đầu em khen:
- Con gái mẹ giỏi lắm! Giúp đỡ người khác là điều nên làm, con ạ!
Một ngày nọ, em đang đi học về trên trường THCS Tây Sơn thì gặp một ông cụ ăn xin. Cụ đang bị một thằng nhóc đánh vì tội không nộp tiền, em rất thương cụ. Thấy thằng bé chuẩn bị đánh cụ thêm nhát thứ hai thì em chạy đến chỗ thằng bé, cầm chân nó và quật ra, thằng bé lảo đảo, té uỵch một cái. Thằng bé biết đã gặp người không hiền lành, liền hậm hực : " Mày cứ đợi đấy, khi nào tao sẽ đánh mày xem. " Nói xong, thằng bé chạy đi. Em đỡ lấy cụ và lo lắng hỏi : " Cụ có sao không hở cụ ? " Cụ nói bằng giọng cảm động : " Cụ không sao đâu, cảm ơn cháu nhé, nếu không có cháu chắc khi ông đã ngã rồi. " Em nói : " Đó là chuyện nhỏ thôi mà cụ. " Rồi em đỡ lấy chiếc lưng còng của ông cụ, đặt cụ ngồi xuống. Nhưng sực nhớ là trong tui mình còn 50 nghìn đồng, em liền chìa tiền ra : " Cháu cho cụ đấy. " Cụ vội vã xua tay : " Thôi, cháu cầm về đi. Đó là tiền của cháu mà ! " Em liền mỉm cười : " Cháu cho cụ đấy, cụ cứ nhận đi. " Thoạt đầu, ông cụ không chịu nhận. Đến khi thấy em buồn rười rượi, cụ liền nói : " Cảm ơn cháu rất nhiều, nhờ cháu mà cả gia đình ta không bị chết đói. " Em đỏ mặt : " Đó là chuyện bình thường mà, thôi, cụ về đi. " Ông cụ liền ra về. Về nhà, mẹ hỏi : " Con đi đâu vậy ? Sao giờ này mới về ? " Em liền kể cho mẹ lại, nghe vậy, mẹ mỉm cười nói với em : " Đó là việc tốt, con ạ, đó là một tấm gương tốt mà mọi người trong gia đình noi gương theo. " Đó là một câu chuyện cảm động mà em không bao giờ quên.
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 8 - Năm thứ ba ở cấp trung học cơ sở, học tập bắt đầu nặng dần, sang năm lại là năm cuối cấp áp lực lớn dần nhưng các em vẫn phải chú ý sức khỏe nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247