Trang chủ Ngữ văn Lớp 6 Kể lại một truyện truyền thuyết bằng lời văn của...

Kể lại một truyện truyền thuyết bằng lời văn của mình ko chép mạng câu hỏi 3634903 - hoctapsgk.com

Câu hỏi :

Kể lại một truyện truyền thuyết bằng lời văn của mình ko chép mạng

Lời giải 1 :

“Tôi yêu truyện cổ nước tôi

Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa”

Câu thơ ấy còn mãi trong lòng tôi mỗi khi tôi nhớ lại những câu chuyện cổ tích mà bà tôi đã kể. Tôi như chìm đắm vào thế giới của bà tiên, ông Bụt của cô Tấm thảo hiền, những hình ảnh về tuổi thơ cứ trở lại trong tâm thức của tôi với biết bao kỉ niệm. Tôi vẫn nhớ như in, từng chi tiết trong câu chuyện của bà, tôi rất ấn tượng với hình ảnh anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt”. Các bạn đã bao giờ nhìn thấy cây tre nào có một trăm đốt chưa? Rất lạ phải không, ấy thế mà anh Khoai trong câu chuyện lại là ngườ đi tìm được cây tre trăm đốt các bạn ạ, và chúng ta sẽ nghe lại câu chuyện để hiểu tại sao anh ấy lại phải đi tìm cây tre trăm đốt nhé.

Ngày xửa, ngày xưa có một anh chàng nghèo tên là Khoai. Tính tình cấn cù, chịu khó ai cũng quý mến. Anh đi ở cho nhà phú ông, giàu có trong vùng. Phú ông thấy anh chăm chỉ, hiền lành liền ngon ngọt dỗ dành anh. “Mày làm lụng thật giỏi rồi tao gả con gái út cho mày”. Khoai tưởng thật, nên đã làm lụng gấp năm gấp mười trước đây. Ba năm sau, cô Út đã lớn, đến tuổi lấy chồng nhưng anh Khoai cũng chẳng thấy phú ông nhắc gì đến chuyện sẽ gả con gái cho mình, anh Khoai buồn lắm.

Một hôm anh Khoai nghe người làm trong nhà nói chuyện, biết phú ông sắp gả cô Út cho con trai viên cai tổng giàu có, anh Khoai bất bình lắm, liền đến nói với ông chủ. Lúc ấy phú ông không giải thích gì với anh mà chỉ nói: “ mày vào rừng đem về đây một cây tre trăm đốt để làm đũa cưới, tao cho mày cưới cô Út ngay”.

Vốn thật thà, Khoai tin theo lời phú ông hăm hở lên rừng tìm cây tre trăm đốt. Đi hết một ngày, qua nhiều cánh rừng anh chẳng tìm thấy cây tre nào trăm đốt cả. Trời đã dần tối, anh đã đếm qua không biết bao cây tre mà không thấy. Vừa mệt, vừa đói, lại nghĩ đến việc không tìm được cây tre mang về thì làm sao cưới được cô Út, anh thất vọng bèn ngồi khóc một mình. Bỗng nhiên có một cụ già, râu tóc bạc phơ, khuôn mặt hiền từ phúc hậu chống gậy đi đến gần anh và hỏi: “Cơ sự làm sao mà con khóc?”. Anh Khoai bèn kể lại cho cụ già nghe rõ sự tình, cụ liền bảo anh đi chặt nhanh về một trăm đốt tre. Sau khi anh Khoai mang tre về, cụ già nhìn vào đống tre và nói: “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các đốt tre liên kết lại thành một cây tre đốt. Anh tre trăm đốt  vui mừng lắm, nghĩ mình có thể nhanh chóng về nhà để hỏi cưới cô Út. Ý nghĩa ấy, thoáng hiện trong đầu anh, nhưng khi anh quay lại nhìn về chỗ cụ già vừa đứng thì cụ đã không còn ở đó. Anh liền nhanh chóng đứng dậy vác cây tre ra khỏi rừng, nhưng loay hoay mãi, quay hết chiều dọc đến chiều ngang anh cũng không thể xoay chuyển được cây tre. Thấy mình không làm được gì nữa, anh bất lực ngồi khóc. Cụ già một lần nữa lại hiện lên giúp và nói với anh nếu muốn mang cây tre ra khỏi rừng một cách đơn giản, con hãy nói: “Khắc xuất, khắc xuất”. Các khúc tre sẽ tự động rời khỏi nhau, con có thể dễ dàng mang chúng về nhà. Cụ già dặn anh Khoai ghi nhớ hai câu thần chú và cách dùng rồi biến mất, anh còn chưa kịp nói lời cảm ơn với cụ. Nhìn các đốt tre đã rời khỏi nhau, anh liền nhanh chóng bó chúng vào rồi tức tốc trở về nhà phú ông.

Vừa về đến ngõ nhà phú ông, anh Khoai không thể tin vào mắt mình, vì trong nhà  đang tổ chức đám cưới linh đình cho cô Út. Thấy Khoai trở về, phú ông ra mặt cười đắc trí mà nói rằng: “ Tao cần gì mấy khúc tre mày mang về chứ, mày nghèo thế làm sao lấy được con gái ông”.  Anh Khoai thấy thế tức mình, bèn đọc câu thần chú “Khắc nhập, khắc nhập” Tức thì các ống tre xếp vào nhau thành một cây tre trăm đốt, kéo cả phú ông và tên con rể nhà giàu kia vào. Hai người họ sau khi bị dính vào cây tre đã luôn miệng kêu gào, để có thể thoát ra khỏi cây tre, nhưng càng cựa quậy càng dính chặt hơn. Phú ông phải ra sức van xin, nài nỉ anh Khoai, xin tha anh mới đọc câu thần chú “ Khắc xuất, khắc xuất” ngay sau đó cây tre rời ra thành trăm đốt và phú ông cùng tên trọc phú thoát ra khỏi cây tre. Thoát nạn, phú ông giữ đúng lời hứa phải gả cô con Út cho anh Khoai, anh làm đám cưới với con phú ông trước sự chứng kiến của bà con làng xóm, ai nấy đều thấy vui và chúc phúc cho vợ chồng anh. Anh Khoai và cô Út sống hạnh phúc bên nhau suốt đời.

Kết thúc câu chuyện cây tre trăm đốt chúng ta vui vì luôn cảm thấy người tốt sẽ gặp được điều may mắn. Ông cha ta vẫn dạy “ Ở hiền thì lại gặp hiền/ Người ngay thì gặp người tiên độ trì”. Và câu chuyện cây tre trăm đốt, là lời nhắc nhở với thế hệ trẻ ngày nay về lối sống, cách sống sao cho có thể trở thành người có ích trong xã hội.
Chúc bn hc tốt

Thảo luận

-- https://hoidap247.com/nhom-1335 vào nhóm mik ko ạ ??? please ạ
-- cho mình xin ctlhn nha bn
-- https://hoidap247.com/nhom-1335 vào nhóm mik ko ạ ??? please ạ
-- ok
-- thanks ạ
-- bn gửi lời mời ik mik duyệt cho
-- mik chưa thấy bn ạ

Lời giải 2 :

Những câu chuyện cổ tích về các nhân vật thông minh, nhanh trí luôn khiến em thích thú hơn mọi câu chuyện khác. Vì vậy, em rất thích thú khi được nghe cô giáo kể truyện cổ tích Em bé thông minh.

Câu chuyện kể về một trạng nguyên vô cùng nhỏ tuổi với trí tuệ hơn người, được nhà vua hết sức tin tưởng. Cả câu chuyện kể về bốn lần cậu bé hóa giải bốn câu đố oái oăm một cách nhẹ nhàng. Khiến người đọc phải thán phục.

Lần thứ nhất, câu bé nhận được câu đố từ sứ giả của nhà vua. Rằng hãy cho ông ấy biết con trâu của cậu một ngày cày được bao nhiêu đường. Ngay lập tức, cậu hỏi lại: Vậy ngài hãy cho tôi biết con ngựa của ngài một ngày chạy bao nhiêu bước đã, rồi tôi sẽ trả lời ngày. Câu hỏi thông minh của cậu khiến viên sứ giả giật mình, nhận ra ngay đây chính là nhân tài do nhà vua tìm kiếm.

Lần thứ hai và lần thứ ba, người ra câu đố chính là nhà vua. Và dĩ nhiên, các câu đố ấy đều oái oăm vô cùng. Lần đầu, nhà vua ban cho làng cậu ba con trâu đực và ba con trâu nếp, yêu cầu một năm sau phải nuôi làm sao cho có chín con trâu để đem nộp. Thế là, cậu bé bảo dân làng mổ trâu ăn thịt thoải mái. Còn mình lên kinh thành để trả lời vua. Đến nơi, cậu làm ầm ĩ, đòi nhà vua bảo bố đẻ em cho mình, để khiến nhà vua nhận ra rằng câu đố của nhà vua vô lý giống như đòi hỏi của mình vậy. Tiếp đó, nhà vua yêu cầu em tạo ra ba mâm cỗ từ thịt của một chú chim sẻ nhỏ. Nghe vậy, em liền nhờ nhà vua mài cho em một cái dao thật sắc từ một chiếc kim khâu. Qua hai lần thử thách như vậy, nhà vua đã chịu công nhận tài trí của cậu bé.

Mấy hôm sau, sứ giả của nước láng giềng ghé thăm mang theo một câu đố vô cùng khó giải, đó là xâu sợi chỉ mảnh xuyên qua ruột ốc. Cả triều đình suy nghĩ tới lui, vò đầu bứt tóc nhưng chẳng ai nghĩ ra cách cả. Đương lúc tên sứ giả đang hả hê, thì nhà vua nhớ ra em bé thông minh. Ngay khi người hầu đọc câu hỏi lên, thì em đã nghĩ ra câu trả lời, thậm chí còn hát thành một bài đồng dao. Tên sứ giả vô cùng khiếp sợ trước trí thông minh của cậu bé, liền rút lui về nước, từ bỏ suy nghĩ xâm chiếm nước ta. Nhờ vậy, cậu bé được phong làm trạng nguyên nhỏ tuổi nhất từ trước đến nay.

Em rất ngưỡng mộ trí thông minh hơn người của cậu bé trong câu chuyện cổ tích Em bé thông minh. Đồng thời qua đó, em cũng hiểu được rằng, trí tuệ không chỉ đến từ sách vở mà còn đến từ những chuyến đi hoạt động trong đời sống thực tiễn. Đúng như ông cha ta từng nói Đi một ngày đàng, học một sàng khôn.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 6

Lớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247