Bài làm
Chào mọi người , Ta đang là vua của đất nước Khơme rộng lớn và tươi đẹp đây , nhưng trước đây ta cũng như mọi người thôi , suốt ngày làm việc vất vả , nhưng không ngờ vì bản tính của mình mà có thể làm vua một vùng đất rộng lớn đến nhu vậy . Chuyệ là :
Hồi ấy, vương quốc Khơme nơi ta sinh sống do một vị vua anh minh cai quản. Nhưng hiềm một nỗi , nhiều năm đã trôi qua nhưng ngài vẫn chưa có một mụn con nào cả .
Vì vậy, đức vua muốn tìm người nối ngôi và nghĩ ra một kế . Ngài sai lính lệ tới và ban cho mỗi người thúng thóc đem trồng , người trồng nhiều nhất sẽ được nối ngôi , kẻ không trồng được sẽ bị trừng trị. Lúc ấy, ta hớn hở mang số thóc được phát về nhà chăm sóc, vun trồng tỉ mỉ, mong thóc nảy mầm để mình được lựa chọn làm hoàng đế. Nhưng thật kì lạ, dù ta bỏ bao công chăm bẵm, tưới tắm mà những hạt thóc vẫn gan lì, không chịu nảy mầm. Ta buồn lắm mà không biết làm thế nào.
Cuối cùng , ngày hẹn đã đến, mọi người trong vương quốc nô nức kéo đến kinh thành, đằng sau là những xe thóc vàng ươm, đầy ăm ắp. Ai cũng lớn tiếng khoe khoang ta đây đã tận tâm chăm sóc nên mới có nhiều thóc lúa như vậy nhưng thực ra là đã thay thùng thóc khác. Ta rất buồn và lo sợ khi mình đến tay không. Đắn đo suy nghĩ rất lâu, cảm thấy không thể dối gạt nhà vua, ta bèn quỳ trước mặt ngài và nói:
- Tâu Bệ hạ! Con không làm sao cho thóc nảy mầm được.
Ta nhắm tịt mắt lại nhận hình pohatj nhưng lạ thay vua lại nói :
- Con tên là gì?
Thấy thái độ kì lạ của nhà vua, ta trả lời:
- Dạ! Muôn tâu Bệ hạ, thần tên là Chôm. Thần đã cố gắng hết sức để chăm sóc thóc giống Bệ hạ ban nhưng không hiểu sao chúng không thể nảy mầm. Thần cúi đầu xin chịu tội .
Ta vừa dứt lời, nhà vua cười lớn và phán:
- Không! Con không có tội. Trước khi phát thóc ta đã luộc kĩ rồi. Lẽ nào thóc ấy còn mọc được? Những xe thóc đầy ắp kia đâu phải được thu từ thóc giống của ta.
Ta và những người có mặt ở đấy vô cùng ngạc nhiên. Không ai biết vì cớ gì mà nhà vua lại làm vậy. Trước khi kịp nghĩ ra thì nhà vua lại lên tiếng:
- Trung thực là đức tính quý nhất của con người. Ta sẽ truyền ngôi cho chú bé trung thực và dũng "cảm này”.
Ngài vừa nói vừa chỉ vào ta. Lúc ấy, ta cảm thấy sung sướng vô cùng.Cuối cùng , khi vua già ta đã được nhường ngôi .
Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.
Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thưLớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247