Trang chủ Tiếng Việt Lớp 4 Bà ơi cháu tên là Hương Chảu dắt tay bà...

Bà ơi cháu tên là Hương Chảu dắt tay bà qua đường ... Bà qua rồi lại đi cùng gậy Cháu trở về, cháu vẫn còn thương. (Mai Hương) Câu 4 (5 điểm) Một người thâ

Câu hỏi :

Hoidap247 trả lời hộ mình câu hỏi này

image

Lời giải 1 :

Người thân trong gia đình em có bố, mẹ và tôi. Tôi là con 1 trong gia đình này, mong 1 người anh trai luôn luôn bảo vệ tôi. Điều đó đã khiến tôi thấy cô đơn nhưng ngày cô đơn ấy đã đi khi anh ấy xuất hiện.Đó là 1 người anh trai của tôi. Mặc dù anh ấy không phải là anh ruột nhưng tôi vẫn cảm thấy may mắn khi có 1 người anh trai như vậy. . Chúng tôi gắn bó đi học và lớn lên cùng nhau. Mặc dù có chút mâu thuẫn nhưng tình anh em của chúng tôi vẫn luôn vui vẻ. Điều mà anh ấy lm khiến tôi nhớ nhất là buổi hôm khai giảng vào lớp 6 của tôi. Buổi sáng hôm ấy tôi dậy sớm để đi khai giảng sau 1 kì nghỉ hè dài, tôi lại đc cắp sách tới trường. Điều mà tôi ko mong chờ đã sảy ra, lúc đó tôi với anh có cút giận nhau nên ko giám nói chuyện với nhau. Sau buổi khai giảng hôm ấy tôi đg trên đường về thì trời mưa to dầm dã. tôi cùng với người bn của mik trú tạm ở 1 cái quán nhỏ ở đó. Sau khi tạnh chúng tôi đg trên đường về thì tôi ngã nên bị trệch chân. Nhưng vẫn cứ phải về nhà. Đg trên đương đi thì gặp phải mấy đám chuyên hay bắt nạt người khác. Lúc đó chúng tôi rất sợ ko bt phải lm cái j nên đã chạy. Chân tôi bị thw nên ko lm đc j cả. Lúc đó thì bn thân tôi rất hoảng sợ tôi nói " mày chạy về trc ik mặc tao". "ko đc mày ở đây nguy hiểm lắm, tao ko bỏ mày đâu". " mày cứ chạy về nhà bảo anh tao ik nhanh lên". Lúc đó tôi rất sợ nhưng vẫn có tỏ ra bình tĩnh còn bn tôi thì chạy về nhà báo tin. Lúc đó chúng dọa nạt tôi đánh tôi thật sợ lúc đó tôi cứ nghĩ mik đã ko còn sống đc nữa rồi nhưng. Anh trai tôi đã đến, anh ấy bảo vệ tôi lúc đó tôi cảm nhận đc sự hơi ấm của anh trai. Lúc đó tôi đã rất hối hận vì đã cãi nhau với anh ấy. Tôi nhìn anh bị chày da, xước,... Tôi thật sự rất sót và nói rằng:" Em xin lỗi anh hai em thật sự xin lỗi anh". anh mắt anh lúc đó thật dịu dàng và nói: " em gái ngốc anh ko bao giờ chách em đâu, nào chúng ta về nhà khỏi ba mẹ lo." Cái ngày đó đã trôi qua từ rất lau, suốt 5 năm qua tôi vẫn mãi ko quên đc ngày ấy. Người anh tôi yêu quý nhất.

Chúc bn hok tốt 

yukisanumi

Team: Toán - Lý - Hóa - Văn - Anh

Thảo luận

-- mik có coppy đâu mà báo cáo chi vậy
-- mấy bạn ý báo cho có ý,nếu bị xóa thì đc cộng lần báo đúng trong nhiệm vụ " Nhanh tay lẹ mắt "
-- rụ cả tay để viết mà bị báo cáo TvT
-- buồn :(
-- bạn viết đúng đề lại dài nên chắc ko sao đâu, kệ đi
-- ukm

Lời giải 2 :

Từ " mẹ" là một từ thiêng liêng, là một từ cao cả vô cùng tận. Nếu như " công cha là núi Thái Sơn" thì " Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra" . Người mẹ là hình ảnh thân thuộc và từ "mẹ" có lẽ chính là từ mang đến cảm giác ấm áp nhất, hạnh phúc nhất đến cho mỗi người. Và mẹ của tôi cũng vậy. Bà là một người hiền hòa, hết lòng yêu thương con cái và hi sinh nhiều thứ vì gia đình, mà một việc mẹ làm đã khiến tôi cảm động đến bây giờ, mặc dù tôi đã là một đứa trẻ lớp 4. 

Lúc sắp chuẩn bị vào học lớp 1, các bạn biết rồi đấy. Khi đến trường ai ai cũng sẽ được học trước khi học chính thức. Thời gian này là để cho các bạn học sinh nhỏ mới sẽ học tập dần với nếp học ở trường và làm quen kiến thức. Môn Toán mà nói là một môn vô cùng dễ dàng lúc này đối với tôi. Còn môn Tiếng Việt mà cụ thể ở đây là tập viết chữ, thì nói thật là vô cùng tồi tệ. Tôi đã viết vô cùng xấu và thậm chí còn bị bất lực khi không viết được đúng nét chữ. Thật sự là một điều kinh khủng! Nghĩ mình liên tục bị cô giáo xướng tên do viết chữ không tốt và kém nhất lớp về môn này làm tôi rất xấu hổ nhưng thật sự lại cho tôi cảm giác như bị ở dưới đáy vực sâu và nghĩ rằng không bao giờ học môn này nưa.  Ấy vậy mà cô giáo còn nói về tình hình của tôi trong lớp học nữa chứ! Tôi rất sợ hãi và cứ phải liên tục liếc nhìn mẹ. Mẹ nhìn những con điểm của tôi xong, trái với suy nghĩ của tôi, mẹ không tức giận và tét mông tôi, mà trong sắc mặt mẹ rất buồn, tôi cảm thấy như buồn hơn. Sau đó, mẹ tôi đứng vụt dậy, và thế là cứ tưởng tôi sẽ bị mẹ mắng. Ai ngờ, mẹ tôi nói dịu dàng với tôi: "Con yêu, không phải buồn, nhiêu đó đã nói lên rằng con rất cố gắng nhưng chưa đủ, con biết không, chúng ta đi học đầu tiên là phải biết chữ, cô giáo không dạy được con thì mẹ sẽ dạy con viết chữ nhé? Con hứa với mẹ là con sẽ cố gắng nữa được không?". Tôi đa khóc, không phải khóc vì lí do gì cả mà đơn giản là vui mừng vì đây là thử thác đầu tiên trong đời tôi, mà mẹ tôi đã đi cùng tôi, vỗ về an ủi tôi, và còn động viên tôi đi lên nữa. Tôi vừa khóc vừa gật đầu với mẹ, trong óc non nớt của tôi lúc này đó chính là thầm tự nhủ: "Mẹ ơi con sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ không phiền lòng". Từ đó, mẹ đã không khác gì một cô giáo hướng dẫn tôi viết chữ, và  đó chính là cơ sở để sau này tôi tiếp thu được thêm thật nhiều kiến thức. Tôi thầm cảm thấy vô cùng vui mừng và tự hào khi đã bốn năm liền tôi được học sinh giỏi. 

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn các bạn ạ. Vì tôi có một người mẹ tuyệt vời, một người mẹ hoàn hảo luôn yêu thương tôi, luôn bên tôi lúc khó khăn. Mỗi khi nghĩ lại lúc mẹ từng nhẫn nại mà cầm tay tôi viết những nét chữ đẹp, tôi lại cảm động vô cùng và  tôi rất muốn nói với mẹ ba chữ rằng: "Con yêu mẹ".

Bạn có biết?

Tiếng Việt, cũng gọi là tiếng Việt Nam Việt ngữ là ngôn ngữ của người Việt và là ngôn ngữ chính thức tại Việt Nam. Đây là tiếng mẹ đẻ của khoảng 85% dân cư Việt Nam cùng với hơn 4 triệu Việt kiều. Tiếng Việt còn là ngôn ngữ thứ hai của các dân tộc thiểu số tại Việt Nam và là ngôn ngữ dân tộc thiểu số tại Cộng hòa Séc.

Nguồn : Wikipedia - Bách khoa toàn thư

Tâm sự 4

Lớp 4 - Năm thứ bốn ở cấp tiểu học, kiến thức ngày một tăng, sắp đến năm cuối cấp nên các em cần chú đến học tập nhé!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247