Trang chủ Ngữ văn Lớp 7 PHÁT BIỂU CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ “CẢNH KHUYA” Trong...

PHÁT BIỂU CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ “CẢNH KHUYA” Trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp, ở chiến khu Việt Bắc, trong một đêm trăng đẹp, Bác Hồ- vị lãnh

Câu hỏi :

PHÁT BIỂU CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ “CẢNH KHUYA” Trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp, ở chiến khu Việt Bắc, trong một đêm trăng đẹp, Bác Hồ- vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc đã sáng tác bài thơ Cảnh khuya. Bài thơ để lại trong em nhiều cảm xúc về tình yêu thiên nhiên và tình yêu nước sâu đậm của Bác “Tiếng suối trong như tiếng hát xa, Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.” Bài thơ viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt Đường luật, từ nhan đề “Cảnh khuya” đến hình ảnh thơ “tiếng suối”, “trăng”, “cây cổ thụ”, “hoa” đều mang màu sắc cổ điển mà đâu đó ta đã bắt gặp ở những câu thơ cổ. Nhưng tinh thần bài thơ lại rất hiện đại, tinh thần của người chiến sĩ cộng sản yêu thiên nhiên, giữa muôn trùng khó khăn của cuộc kháng chiến, luôn âu lo, trăn trở vì nước quên mình. Đọc câu thơ đầu tiên: “Tiếng suối trong như tiếng hát xa” người đọc cảm nhận không gian núi rừng Việt Bắc yên tĩnh đến lạ lùng, tiếng suối chảy nghe du dương, trầm bổng, văng vẳng đâu đây như là “tiếng hát xa”. Dường như tiếng hát ấy không chỉ vang mà còn trong vắt trong không gian yên tĩnh của núi rừng. Phép so sánh này khiến ta liên tưởng đến câu thơ của Nguyễn Trãi: "Côn Sơn suối chảy rì rầm Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai" (Côn Sơn ca) Nếu Nguyễn Trãi thấy tiếng suối như tiếng đàn bên tai, một âm thanh của tự nhiên so sánh với một âm thanh của tự nhiên thì Bác so sánh tiếng suối với tiếng hát bay cao, bay xa, tiếng hát của con người giữa núi rừng hùng vĩ mà heo hút. Bởi vậy rừng khuya ấm tiếng người. Từ âm thanh xa gần của tiếng suối, điểm nhìn chuyển xuống những tán cổ thụ: "Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa" Điệp từ "lồng" xuất hiện khiến cho người đọc liên tưởng đến sự gắn kết tuyệt đẹp khi trăng trên cao đã "sà" xuống thế gian, lồng bóng mình vào bóng cổ thụ, rồi bóng trăng, bóng cây đan cài vào nhau. Cũng có thể hiểu, bóng trăng len lỏi qua vòm cây cổ thụ, rồi bóng trăng, bóng cây tạo nên những đốm sáng lung linh trên mặt đất như thêu dệt nên tấm thảm hoa. Một bức tranh đẹp huyền ảo, có đường nét, có hình khối với hai mảng màu đen và trắng, sáng và tối tuyệt đẹp! Xưa kia, nhà thơ Đoàn thị Điểm cũng có những câu như thế: “Hoa giãi nguyệt, nguyệt in một tấm. Nguyệt lồng hoa, hoa thắm từng bông”. Sang hai câu ba và bốn, hình ảnh con người- chủ thể trữ tình đến lúc này mới lộ diện: "Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ" "Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà". Đêm đã khuya vậy mà Bác vẫn còn “chưa ngủ”, Bác chưa ngủ bởi cảnh đêm trăng đẹp quá!. Nhưng Bác chưa ngủ không phải là để thưởng trăng cũng không phải để nghe "tiếng suối trong như tiếng hát" kia mà là vì Bác có những trăn trở về một sự nghiệp vĩ đại: “nỗi nước nhà”. Nước nhà đang bị giặc xâm lăng giày xéo, cuộc đời còn lầm than cơ cực, biết bao đồng chí đang bị gông cùm xiềng xích, lòng Bác sao có thể ngủ yên giấc được. Điệp ngữ “chưa ngủ” ở cuối câu ba và đầu câu bốn đã nhấn mạnh tâm trạng của Bác, một thi sĩ yêu thiên nhiên tha thiết nhưng đồng thời cũng là người chiến sĩ luôn lo cho nước, lo cho dân, lo cho những chiến sĩ, lo cho cuộc kháng chiến gian nan của dân tộc. Đây chính là nỗi lòng, là tâm tình của vị lãnh tụ. Hình ảnh của Bác làm em dâng trào cảm xúc mến yêu, kính trọng Bác. Bài thơ “Cảnh khuya” khép lại trong em niềm xúc động dạt dào. Có thể nói, bài thơ là một bức tranh thiên nhiên hòa hợp giữa cảnh và tình, giữa con người và sự vật. Qua bài thơ, ta bắt gặp một tâm hồn thanh cao trong cốt cách người chiến sĩ cộng sản, từ đó, ta thêm yêu kính tâm hồn thơ mộng với nỗi niềm với quê hương, đất nước sâu sắc của Người. Trả lời câu hỏi sau: 1. Bài văn phát biểu cảm nghĩ về bài thơ “Cảnh khuya”. Bài văn có bố cục mấy phần, bao nhiêu đoạn? Nêu nhiệm vụ từng phần, từng đoạn. 2. Tác giả phát biểu cảm nghĩ về bài thơ bằng cách tưởng tượng, liên tưởng, hồi tưởng, suy ngẫm về các hình ảnh, chi tiết, tín hiệu nghệ thuật thơ. Hãy chỉ ra các yếu tố đó trong bài văn. (Có thể chép lại hoặc in ra rồi gạch bằng bút nhớ) Mong các anh chị làm nhanh dùm e!

Lời giải 1 :

Cảnh khuya là một trong những bài thơ thất ngôn tứ tuyệt hay nhất của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Qua bài thơ Cảnh khuya, người đọc như được hòa mình vào bức tranh thiên nhiên lộng lẫy của núi rừng Việt Bắc cũng như cảm nhận được tấm lòng yêu nước sâu đậm của Bác Hồ. Trong bài viết này Hoatieu xin được chia sẻ đến bạn đọc tổng hợp các bài văn mẫu cảm nghĩ về bài cảnh khuya, phát biểu cảm nghĩ về bài cảnh khuya, biểu cảm về bài cảnh khuya hay và chi tiết sẽ là tài liệu tham khảo bổ ích cho các bạn học sinh.

Cho mình xin TLHN nha!

Thảo luận

-- Bạn trả lời sai rồi bạn phải kéo xuống cuối cùng mới thấy câu hỏi

Lời giải 2 :

Trong những năm đầu ở chiến khu Việt Bắc, trong một đêm trăng đẹp, Bác đã sáng tác ra bài thơ Cảnh khuya để lại trong em nhiều cảm xúc

“Tiếng suối trong như tiếng hát xa,

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa

Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ

Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.”

Bài thơ “Cảnh khuya” thể hiện tình yêu thiên nhiên song hành cũng là tình yêu nước sâu đậm của Bác trong một đêm trăng ở núi rừng Việt Bắc

“Tiếng suối trong như tiếng hát xa”

Khi mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ, một màn đêm thanh tĩnh buông xuống khắp khu rừng, nó làm cho tiếng suối dù ở rất xa vẫn theo gió mang tiếng ca êm đềm, trong vắt của mình cho những người yêu vẻ đẹp sáng ngời của đêm trăng cùng thưởng thức. Tiếng suối và ánh trăng, chao ôi hai thứ ấy hòa quyện thì thật là tuyệt vời! Nó khiến cho người đang tham gia chính sự như Bác đã có một cảm nhận tinh tế về tiếng ca này. Tiếng suối dịu êm khoan nhặt như một khúc hát trữ tình sâu lắng. Bác đã khéo léo dùng nghệ thuật lay động tả một khung cảnh yên tĩnh có thể nghe rõ âm vang từ xa vọng lại. Và Người đã so sánh tiếng suối với tiếng hát để nhấn mạnh nét gợi tả mang sức sống và hơi ấm của con người. Sự ví von trên đã làm cho em nhớ lại câu thơ trong tác phẩm “Côn Sơn ca” của Nguyễn Trãi từng viết

“Côn Sơn suối chảy rì rầm

Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai.”

Mỗi vần thơ, mỗi khung cảnh, âm thanh đều là tiếng suối nhưng được cảm nhận khác nhau ở nhiều khía cạnh. Song tất cả vẫn là một tình yêu thiên nhiên. Câu thơ đã cho ta thấy rằng: Dù là một vị lãnh tụ cách mạng nhưng Bác vẫn mang tâm hồn tràn đầy tình cảm lãng mạn, đẹp đẽ. Cám ơn Bác, ngòi bút tài hoa và tâm hồn yêu thiên nhiên say đắm của Người đã giúp em cảm nhận sự ngọt ngào, du dương của âm thanh suối chảy

“Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa”

Ánh sáng dịu dàng, thanh khiết từ ánh trăng len lỏi chiếu vào lá và hoa tạo nên vẻ đẹp lấp lánh. Hoa lá nghiêng bóng trên mặt đất tạo nên những bức tranh lấp loá, lúc ẩn lúc hiện. Hoa lá cỏ cây và ánh trăng lồng quyện vào nhau, trăng đan vào cây cổ thụ, trăng tràn vào hoa. Đó như một bức tranh tuyệt vời của đất nước. Bác đã làm mọi sự vật sống động qua nghệ thuật nhân hóa “lồng” để miêu tả đan xen cây lá và ánh trăng. Bác quả là một người đa cảm và có tâm hồn vô cùng phong phú! Trăng trở nên thú vị và lãng mạn trong cảnh khuya sáng ngời, lung linh, huyền ảo. Đọc thơ mà em cứ hình dung cảnh thơ như đang hiện lên mờ ảo trước mắt. Khung cảnh thật thơ mộng kết hợp với nhạc tạo nên một bức tranh đầy sinh động. Vì vẻ đẹp bất tận của mình, trăng là người bạn của các nhà thơ, ta khó có thể hững hờ với vẻ đẹp của trăng

“Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ”

Đọc đến đây ai cũng nghĩ Bác vẫn còn thức vì trăng, vì sự cuốn hút của thiên nhiên nhưng người không chỉ xúc động trước vẻ đẹp của đất trời mà còn vì

“Chưa ngủ vì nỗi lo nước nhà”

Nước nhà đang bị giặc xâm lăng, giày xéo, bao người còn sống trong cơ cực, lầm than. Và để nhấn mạnh nỗi lo của mình, Bác đã điệp vòng “chưa ngủ” như láy lại tâm tư của Bác, một người luôn nặng lòng với quê hương. Hai câu thơ cuối giúp ta thấy rõ hơn con người của Bác. Một con người yêu thiên nhiên tha thiết nhưng cũng chính vì yêu thiên nhiên mà luôn lo cho sự nghiệp của đất nước. Đây chính là nỗi lòng, là tâm tình của vị lãnh tụ. Đồng thời ta cũng đã thấy Bác Hồ của chúng ta dẫu bận trăm công nghìn việc nhưng Bác vẫn dành thời gian để chiêm ngưỡng thiên nhiên, có lẽ thiên nhiên chính là người bạn giúp Bác khuây khỏa, bớt đi sự vất vả mà Bác phải trăn trở suy tư. Từ đây, ta nhận thấy Bác là một người luôn biết hài hoà giữa công việc với tình yêu thiên nhiên và càng yêu thiên nhiên thì trách nhiệm đối với công việc càng cao bởi ta có thể nhận thấy đằng sau hình ảnh người ung dung ngắm trăng đó là một nỗi khao khát về một đất nước thanh bình, để ngày ngày con người được sống tự do, hạnh phúc.

Dường như trong Bác luôn xoáy sâu câu hỏi: Biết đến bao giờ đất nước mới được tự do để con người thỏa sức ngắm trăng? Đọc đến đây ta càng hiểu rõ hơn con người của Bác đó là một người luôn canh cánh trong lòng nỗi lo vì dân vì nước, vì đất nước Bác có thể hi sinh tất cả. Hình ảnh của Bác làm em dâng trào cảm xúc mến yêu, kính trọng Bác. Và ta đã luôn tự hỏi rằng: Có bao giờ Người được thảnh thơi để tận hưởng niềm vui của riêng mình? Bác thật vĩ đại trong tâm hồn em và của cả dân tộc Việt Nam. Qua bài thơ, ta cảm nhận được lòng yêu quê hương trong Bác thật sâu đậm, lớn lao và đã bắt gặp một tâm hồn thanh cao lồng trong cốt cách người chiến sĩ cộng sản. Tác phẩm là một bức tranh đẹp về quê hương, về con người và sự sự hài hòa giữa cảnh và tình.

Bài thơ đã khép lại trong niềm xúc động dạt dào. Bác đã để lại cho đời những vần thơ hay đầy ý nghĩa, những vần thơ đó đã khơi dậy trong em tình yêu thiên nhiên và niềm kính yêu vô hạn vị Cha già của dân tộc. Qua bài thơ này ta càng hiểu rằng trong hoàn cảnh nào, Bác vẫn giữ được thái độ bình tĩnh chủ động như vậy, mặc dù ẩn trong phong thái ung dung tự tại ấy là nỗi lo cho nước, nỗi thương dân. Trong cuộc đời 79 năm, Bác Hồ có biết bao đêm không ngủ vì nhiều lẽ nhưng điều khiến chúng ta cảm phục vô hạn đó là ý thức, trách nhiệm của Bác trước vận mệnh nước nhà. Ý thức ấy ở Bác không chút nào xao lãng.

5. Cảm nghĩ về bài thơ Cảnh khuya

Thơ đôi khi không cần nhiều từ ngữ, chỉ vài dòng ngắn thôi cũng đủ tạc sâu vào tâm trí người đọc những ấn tượng khó phai. Đọc bài thơ "Cảnh khuya" của Bác Hồ kính yêu, chỉ vẹn vẻn có bốn dòng thơ bảy chữ nhưng khiến cho dòng cảm xúc trong ta mãi không chịu ngừng suy tư.

Bài thơ này được Bác sáng tác tại chiến khu Việt Bắc vào thời kỳ đầu của cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp ác liệt năm 1947 nhưng ngay từ câu mở đầu bài thơ, người đọc đã ấn tượng mạnh với khung cảnh thiên nhiên được vẽ ra trước mắt bằng một cảm quan hết sức thi sĩ. Điều đầu tiên mà người đọc nhận ra đó là âm thanh của tiếng suối được cảm nhận hết sức tinh tế:

"Tiếng suối trong như tiếng hát xa"

Ngay từ nhan đề bài thơ ta cũng có thể đoán ra được không gian trong bài, đó vào thời gian đã về đêm và có lẽ không gian núi rừng Việt Bắc yên tĩnh đến mức Người cảm nhận tiếng suối chảy xiết nghe du dương, lúc trầm, lúc bổng như là một tiếng hát vẳng xa. Tiếng hát ấy không chỉ vang mà còn trong vắt trong không gian yên tĩnh của núi rừng, cảm giác như ở trong đó chứa đựng mọi thanh tao, thoát tục nhất của cả một vùng núi rừng này. Phép so sánh này khiến ta liên tưởng đến câu thơ của Nguyễn Trãi:

"Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai"

Nếu Nguyễn Trãi thấy tiếng suối như tiếng đàn bên tai thì Bác cảm nhận nó là tiếng hát vang vọng, tiếng hát bay cao, bay xa, tiếng hát của núi rừng. Chỉ một từ "xa" thôi cũng đủ gợi sự rộng lớn hùng vĩ của núi rừng Việt Bắc nhưng cũng chính nó mở ra một núi rừng hoang vu, xa vắng tiếng người.

Từ âm thanh xa gần của tiếng suối, điểm nhìn chuyển xuống những tán cổ thụ với:

"Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa"

Điệp từ "lồng" xuất hiện khiến cho người đọc liên tưởng đến sự gắn kết tuyệt đẹp khi trăng trên cao đã "xà" xuống thế gian, lồng bóng mình vào bóng thiên nhiên, vào bóng cổ thụ. Phải chăng nhìn từ tán cổ thụ, trăng treo trên cao như hạ xuống, đậu lên tán, thậm chí đan cài vài tán, bóng trăng cũng vì thế mà lồng vào bóng lá, bóng hoa, tạo nên những bóng đen, bóng trắng như muôn vàn hình hoa trên mặt đất. Khung cảnh thiên nhiên thật đẹp, thật thơ mộng và hình ảnh con người đến lúc này mới lộ diện:

"Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ"

Đêm đã khuya vậy mà Bác vẫn còn chưa ngủ, bóng Bác đổ dài theo ánh trăng in xuống lồng vào bóng hoa, bóng trăng, tưởng chừng chính cảnh khuya đang vẽ nên chân dung Bác trong đêm không ngủ. Nhưng Bác không ngủ không phải là để thưởng trăng cũng không phải để nghe "tiếng suối trong như tiếng hát" kia mà là vì Bác có những trăn trở về một sự nghiệp vĩ đại:

"Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà".

Người chưa ngủ vì lo cho nước, lo cho dân, lo cho những chiến sĩ, lo cho cuộc kháng chiến gian nan của dân tộc. Hình ảnh ấy của Người thật đẹp, thật rạng rỡ, phần nào tưởng còn phát ánh hào quang mạnh hơn cả chính bóng trăng đang vẽ chân dung Người.

Sóng Hồng đã từng nói: "Thơ là thơ, là nhạc, là họa, là trạm khắc theo một cách riêng". Người nghệ sĩ làm thơ đâu chỉ là sự sắp xếp vần và con chữ mà còn bằng cảm xúc của mình vẽ nên hình cho người ta thấy, khắc vào lòng người ta những ấn tượng khó phai.

Bạn có biết?

Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.

Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆT

Tâm sự 7

Lớp 7 - Năm thứ hai ở cấp trung học cơ sở, một cuồng quay mới lại đến vẫn bước tiếp trên đường đời học sinh. Học tập vẫn là nhiệm vụ chính!

Nguồn : ADMIN :))

Copyright © 2021 HOCTAP247