TỐT MỘT LẦN MẮC LỖI
Hỡi các bạn, những ai còn mẹ hãy biết yêu thương, kinh trọng và vâng lời mẹ nhé. Tôi là đứa con một trong gia đình, đã bao lần tôi làm mẹ rơi lệ. Nhưng lần mà in đậm nhất trong trái tim tôi về người mẹ kính yếu phải buồn, đó là lần tôi đã đi dự sinh nhật của Thu mà không xin phép mẹ . Bây giờ tôi xin kể lại câu chuyện cho cô cho các bạn cùng nghe ạ!
Như các bạn đã biết, ớ lứa tuổi cấp 1, chúng tôi là những đứa trẻ chưa hiểu biết nhiều, còn làm việc theo sở thích của mình, có khi mẹ bảo cũng không chịu nghe, còn khóc thật nhiều, đến lúc mẹ phải chiều theo ý mình mới thôi. Chính vì lẽ đó làm cho tôi quen và dần dần khó sửa chữa được. Năm tháng trôi qua, cũng đến lúc tôi học cuối cấp 1, đức tính cũng thay đổi dần. Tôi khó hơn, không ai có thể đụng vào đồ của tôi được, cả mẹ nữa, làm mẹ rất buồn nhưng tôi không hề hay biết, có khi lại còn nói lại mẹ nữa . Tôi còn nhớ rất rõ, chiều hôm đó khi tan học, tôi được mẹ đưa về nhà, rồi mẹ lại tiếp tục lên trường dạy học, mẹ dặn rất kĩ , phải ở nhà đừng đi đâu xa, nhỡ mẹ về không có sẽ rất lo. Mẹ tôi còn nói” Mẹ nuôi con rất cực khổ, mẹ đã từng ở bệnh viện trong nhiều năm qua để chăm sóc con, lúc nào mẹ cũng cầu mong cho con được lành bệnh….mẹ không thể thiếu con. Vậy con hiểu chưa’’? Mẹ nói dứt lời rồi ra đi. Tôi ở nhà thì có một bạn học cũ đến rũ đi sinh nhật, vì quá vui nên quên lời mẹ. Thu đã chở tôi đến nhà nó ăn sinh nhật.Tan trường mẹ về không thấy tôi đâu, mẹ tìm khắp nơi nhưng không ai biết cả, mẹ cứ tưởng rằng tôi đã bị bắt cóc rồi… và cuộc chơi nào cũng đến giờ tàn, tôi lại được bố bạn Thu đưa về, lúc đó tôi mới nhớ lại lời mẹ dặn, tim tôi như vỡ ra từng mảnh,. Tôi thấy sợ vô cùng nhưng đành im lặng ngồi trên xe về đến nhà.Quả thật chuyện kinh hoàng đã xảy ra, mẹ tôi ngất xỉu trong nhà vì mẹ nghĩ rằng: Mẹ sẽ mất tôi mãi mãi.Nhìn thấy tôi bước vào nhà ai cũng sửng sờ và tức giận nhưng cũng vừa mừng. Tôi nhìn thấy mẹ nằm dưới sàn nhà, mặt đẩm mồ hôi, bên mẹ có rất nhiều bà con hàng xóm. Nghe tiếng tôi, mẹ mở mắt thật to rồi nhắm lại trông có vẻ đầy thất vọng. Tôi cũng chẳng biết nói gì trong lúc này nên im lặng . Mãi đến khuya, mẹ tĩnh thật sự và đến bên tôi. Thấy mẹ, tôi giả ngủ vì quá run sợ. Thấy thế, mẹ lấy chăn đắp cho tôi và ôm tôi khóc thảm thiết. Lúc bấy giờ tôi thấy có lỗi với mẹ rất nhiều, giá như xin phép mẹ thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn. Suốt cả đêm đó tôi không sao ngủ được mà cứ khóc hoài. Ước gì đủ can đảm nói lời xin lỗi với mẹ trong lúc này thì tốt biết mấy. Tôi đã cố ôm mẹ vào lòng nhưng lại không dám….Thế rồi một đêm đã trôi qua, sáng hôm sau mẹ lại không đến trường dạy được, tôi nghĩ chắc mẹ còn giận tôi nhưng không, mẹ lại ngã bệnh vì cú xốc của tôi.
ÔI, một việc làm thật khờ dại làm mẹ phải đau đến mức như thế, chưa có lần nào tôi thấy mẹ suy sụp như lần này cả. Tôi cảm thấy đau buồn theo. Thế là tôi quyết định đến bên và quỳ xuống xin mẹ tha thứ, mẹ không đáp lại nhưng tôi thấy vẻ mặt mẹ đỡ nên nhiều nên tôi rất vui và tự hứa với lòng mình không bao giờ làm mẹ rơi lệ nữa.Tôi thiết nghĩ, mỗi lần tôi sai phạm, mẹ đánh tôi đau mẹ còn đau hơn cả trăm lần . Hôm nay tôi đã là HS lớp sáu, đã được nghe cô giáo một lần nữa giảng dạy rằng: “Cha mẹ chúng ta là những người rất tốt, tuy đôi khi họ có thể chưa đúng, những chắc chắn một việc đúng nhất mà họ đã làm được là cho chúng ta được đến trường”
Là con gái, sau này lớn lên tôi cũng làm mẹ. Tôi cũng không muốn con mình sau này như tôi. Tới lúc khó khăn nhất, tôi mới biết bên mình không phải là bạn bè mà là gia đình, là mẹ, nơi tôi sinh ra và nuôi dưỡng cho đến khi tôi lớn lên.
Giờ đây đã lớn, tôi muốn nói với mẹ rằng: “Con xin lỗi mẹ! Vì con không bao giờ chịu ngồi xuống lắng nghe lời mẹ dạy, con đã luôn bỏ ngoài tai những gì mẹ dặn dò, răn bảo. Con hư đốn lắm phải không mẹ? Những việc mà con gây ra chắc chắn đã làm mẹ tổn thương nhiều lắm. nhưng dù sao con cũng thấy mình may mắn vì đã kịp thời nhận ra để biết tôn trọng mẹ từng phút, từng giây khi mẹ còn bên cạnh…”Con yêu mẹ rất nhiều mẹ nhé! Tình của Mẹ muôn đời khắc mãi
Nghĩa sinh thành đó phải lòng ghi
Mẹ cho tất cả, nên thì...
Đền ơn, đáp nghĩa, đường đi tỏ tường
Ngữ văn có nghĩa là: - Khoa học nghiên cứu một ngôn ngữ qua việc phân tích có phê phán những văn bản lưu truyền lại bằng thứ tiếng ấy.
Nguồn : TỪ ĐIỂN TIẾNG VIỆTLớp 6 - Là năm đầu tiên của cấp trung học cơ sở. Được sống lại những khỉ niệm như ngày nào còn lần đầu đến lớp 1, được quen bạn mới, ngôi trường mới, một tương lai mới!
Nguồn : ADMIN :))Copyright © 2021 HOCTAP247