Hãy miêu tả hỉnh ảnh mẹ hoặc cha khi em làm được một việc tốt.
Con cái là lẽ sống của cha mẹ, ai đó đã từng nói thế. Và cha mẹ sẽ thật vui vẻ, hạnh phúc nếu con cái ngoan ngoãn, giỏi giang. Em nhớ mãi khuôn mặt rạng rỡ của mẹ nhìn em đù khi đó em chỉ làm được một việc tốt rất nhỏ.
Hôm đó, khi đi học về, em thấy đằng trước mình là một cô khoảng gần ba mươi tuổi. Một tay cô bế em bé, một tay xách cái làn. Chiếc làn nặng và em bé làm cô đi lại rất khó khăn. Thấy cô đặt cái làn xuống đất để đứng nghỉ, em vội chạy đến gần và nói:
- Cô ơi, cháu xách giúp cô cái làn nhé!
Cô cười và nói:
- Cám ơn cháu, cháu giúp cô thì tốt quá!
Thế rồi cô và em vừa đi vừa chuyện trò. Hóa ra cô tên là Minh, là cháu họ của bà Thi cạnh nhà em. Mẹ con cô đến thăm ông bà ấy. Khi đến nhà bà Thi, nhìn thấy cổng khóa, cô ấy tần ngần. Em vội nói cô đừng lo, cháu đi tìm giúp. Vì em biết, giờ này bà Thi thường cùng mấy bà đến giúp cụ Tứ, cụ già không con ở cuối xóm. Quả là vậy, nghe em nói, bà Thi vội ra về và rất vui khi gặp mẹ con cô Minh.
Chiều muộn, khi em cùng mẹ quét dọn sân vườn thì bà Thi cùng mẹ con cô Minh sang chơi. Cả bà và cô đều khen em ngoan ngoãn, chu đáo. Cô Minh còn bảo mẹ:
- Chị thật khéo dậy con. Em mong bé Sứt nhà em sau này cũng được như thế.
Em đỏ mặt vì xấu hổ. Lúc ấy, mẹ nhìn em. Gương mặt rám nắng của mẹ sáng bừng niềm tự hào. Khuôn mặt xương xương bình thường trông khắc khổ bởi nắng mưa vất vả chợt trở nên xinh đẹp hơn hẳn. Đôi mắt mẹ nhìn em thân thương, trìu mến. Những nếp nhăn vốn hằn rõ quanh đôi mắt người giàn ra và sắc hồng hiện lên trên hai gò má lấm tấm vệt tàn nhang. Mẹ mỉm cười:
- Cám ơn bà và cô, cháu nhà tôi vần còn ngốc nghếch lắm.
Dù lời nói rất khiêm nhường nhưng ánh mắt mẹ láp lánh đầy vẻ hài lòng. Mẹ nắm tay tôi, xiết chặt trong bàn tay gầy guộc của mẹ. Tôi cảm thấy cay cay mắt. Tôi biết mẹ vất vả để chị em tôi được sống thoải mái, vui vẻ. Nhìn mẹ tôi thương quá. Nhất định tôi sẽ thật ngoan, thật giỏi để mẹ luôn vui vẻ, tự hào về mình.
Copyright © 2021 HOCTAP247