Với tác phẩm Nhớ rừng của tác giả Thế Lữ, xin gửi đến các bạn phần Soạn bài Nhớ rừng đầy đủ và hay nhất ngay sau đây. Cùng tham khảo các bạn nhé!
Bài thơ được ngắt thành 5 đoạn:
Đoạn 1: Cảnh ngộ bị tù hãm và nỗi uất hận, ngao ngán, buông xuôi và sự bất lực của con hổ.
Đoạn 2 + 3: Nỗi nhớ nhung, niềm khao khát tự do mãnh liệt qua những hoài niệm về cảnh núi rừng bạt ngàn, kì vĩ, rất tương xứng với sức mạnh của vị chúa tể sơn lâm.
Đoạn 4: Sự khinh ghét của con hổ với vẻ đơn điệu, tầm thường của khung cảnh vườn bách thú, hoàn toàn đối lập với sự hùng vĩ nơi chốn núi rừng.
Đoạn 5: Niềm đau đớn và nỗi tuyệt vọng của kẻ anh hùng sa cơ và những hoài niệm nơi núi rừng khi xưa với giấc mộng tàn.
Xem thêm Phân tích bài thơ Nhớ rừng
Dàn ý phân tích tâm trạng con hổ trong bài Nhớ rừng
a) Cảnh tượng ở vườn bách thú là cảnh tù túng, ngột ngạt
Đoạn 1: Thể hiện tâm trạng chán ngán, căm hờn, uất ức của con hổ khi bị giam hãm trong cũi sắt, bị biến thành đồ chơi, trò tiêu khiển cho con người, bị xếp cùng với những loài thú “dở hơi”, “vô tư lự”. Thế nhưng con hổ vẫn thể hiện lên nó là chúa sơn lâm, nó nhớ về những rừng núi oai hùng xưa kia để thoát khỏi thực tại nơi vườn bách thú tù túng.
Đoạn 4: cảnh vườn bách thú hiện lên dưới con mắt của con hổ thật là nhân tạo, tầm thường, giả dối, nhàm chán đến mức “không đời nào thay đổi” => Thái độ ngao ngán và chán ghét cái xã hội đương thời.
=> Đoạn 2 và Đoạn 4 là hai đoạn thơ miêu tả rất đặc sắc về cảnh tượng bị nhốt trong vườn bách thú của con hổ
- Đoạn còn lại là 2 và 3 là hai đoạn miêu tả sự oai hùng của rừng núi
Tác giả tập trung vào việc miêu tả phong cảnh núi rừng đại ngàn, nơi con hổ xưa kia từng là chúa sơn lâm. Ta thấy ở cả hai khổ thơ này sự oai phong, lẫm liệt, vừa uy nghi, vừa dũng mãnh của chúa sơn lâm
Nơi này, cái gì cũng lớn lao, cao cả và phi thường (bóng cả, cây già, gió gào ngàn, nguồn hét núi).
b) Cảnh núi rừng được miêu tả với hàng loạt từ ngữ chỉ sự cao cả, lớn lao, phi thường (bóng cả, cây già, gào, hét, thét).
=> Từ ngữ có chọn lọc, phong phú, gợi tả, diễn tả cảnh đại ngàn hùng vĩ, lớn lao, mạnh mẽ, phi thường bí ấn và linh thiêng nơi giang sơn của con hổ.
c) Thông qua việc miêu tả hai hình ảnh trái ngược ở các khổ thơ 1 và 4 với 2 và 3, ta thấy được tâm trạng tù túng, chán ghét thực tại của con hổ - chúa sơn lâm của rừng núi. Vườn bách thú vừa chật hẹp, vừa tù túng, khiến cho nó phải nhớ về những ngày tháng chinh chiến oai hùng, dũng mãnh không phải kiêng dè bất cứ thứ gì trước kia nơi núi non hùng vĩ
Thông qua hình ảnh này, nhà văn muốn gửi gắm một ý nghĩ sâu xa hơn. Nỗi chán ghét thực tại của hổ hay chính là sự đau khổ của người dân Việt Nam dưới ách nô lệ, càng đau khổ bao nhiêu ta càng thấy nuối tiếc về một thời kì đấu tranh bất khuất, kiên cường của dân tộc trong lịch sử.
Nhà thơ mượn lời của con hổ khi bị nhốt ở trong chuồng là để cho thấy rõ nhất hình ảnh đối lập giữa sự chán ghét thực tại với quá khứ oai hùng không thể nào quên. Với ý đồ gửi gắm ý nghĩa chính là nỗi đau mất nước ở đằng sau, tác giả mượn lời con hổ chính là một sự khéo léo để tránh khỏi những sự kiểm tra, xem xét của bọn thực dân lúc bấy giờ.
Nhưng dù sao, bài thơ vẫn thể hiện được niềm khao khát tự do thầm kín của những người đương thời.
Hoài Thanh đã từng nhận xét về thơ của Thế Lữ, đó chính là sự xô đẩy của từng con chữ trong từng câu, nhà thơ như một người chỉ huy đội quân của mình một cách tinh thông.Và đó chính là đội quân Việt ngữ, là cách sử dụng từ ngữ vô cùng tài ba của tác giả
- Một loạt những từ ngữ được điệp lại “nào đâu…”, “đâu những…” tạo ra sự tiếc nuối quá khứ huy hoàng.
- Những âm thanh của núi rừng được miêu tả vô cùng chân thật, sinh động, làm cho người đọc cảm nhận được cả tiếng thét của núi, tiếng gió gào ngàn...
- Những câu thơ được sử dụng uyển chuyển, vừa cho thấy sự oai nghiêm vừa cho thấy sự uyển chuyển của con hổ.
Thông qua phần Soạn bài Nhớ rừng, hi vọng rằng đây sẽ là phần trả lời câu hỏi chính xác nhất để các bạn học sinh có thể tham khảo. Chúc các bạn học tập tốt môn Ngữ văn!
Copyright © 2021 HOCTAP247