Tả cây bàng mà em đã từng thấy
Bài làm
Cái Thuỳ chăm chỉ nhặt từng cái lá bàng rụng, xếp lại thành chồng như bạn. Những cái lá này chơi bán hàng thì thích biết mấy. Nhưng nó không thích chơi bán hàng. Nó chỉ chắt chiu giữ từng cái lá bàng như vậy. Từng li, từng tí của cây bàng này, cái gì nó cũng quý. Đối với nó, cây bàng này thật thân thiết.
Cái cây ấy mùa này hết tầng lá nọ đến tầng lá kia che kín không cho một tia nắng rọi được xuống đất để cho chúng em chơi đùa. Mùa hè này những cái lá to của nó toàn một màu xanh ngắt, mầu xanh mát mẻ biết bao nhiêu!
Sang cuối thu, lá của nó ngả thành màu tía và bắt đầu rụng xuống. Cái màu tím kì diệu không thể thấy bất cứ một cây nào khác kia, càng nhìn càng đẹp. Đố anh hoạ sĩ nào pha đúng cái màu tia của cây bàng cuối thu. Những lá ấy rụng xuống mỗi ngày mỗi nhiều. Cái Thuỳ cứ đi học về là ra nhặt sạch từng cái. Nó xếp từng chồng, to ra to nhỏ ra nhỏ, để gọn lại vào góc nhà.
Qua mùa đông, cây bàng trụi không còn một lá, cành lá như khô lại in trên nền trời đẹp. Trong những ngày rét nhất, đám cành trơ trụi đó như cố co minh vào để chịu cho được cái rét buốt của mùa đông. Trong những cành trơ trụi ấy, cái Thuỳ và những bạn nhỏ của nó thương xót trong lòng. Chúng nghĩ rằng mình có áo, còn những cành trụi trơ trước ngoài trời chắc rét lắm!
Cho tới mùa xuân, chỉ một đêm thôi, những chồi xanh li ti đã điểm kín tất cả những cành to, cành nhỏ chỉ một đêm sau, rỗi từng ngày từng ngày, những chồi xanh ấy lớn nhanh như thổi, mỗi ngày mỗi khác nữa kia. Mùa xuân của cây bàng cũng như tuổi thơ của chúng nó vậy.
Đảo Vũ (Trích Danh dự của chúng em)
Copyright © 2021 HOCTAP247