Em hãy chứng minh: Thiên nhiên là người bạn tốt của con người. Con người cần yêu mến và bảo vệ thiên nhiên.
Bác Hồ là người rất yêu thiên nhiên. Người từng viết:
Tiếng suối trong như tiếng hát xa,
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Đọc những lời hay, ý đẹp trong hai câu thơ trên của Bác, chúng ta hiểu rằng từ xưa đến nay con người đã gần gũi, gắn bó với thiên nhiên như thế nào. Chúng ta cũng hiểu thiên nhiên là tất cả những gì có xung quanh ta, là người bạn tốt của con người.
Thiên nhiên là tất cả những gì ở xung quanh ta. Thiên nhiên là trời, đất, mây, núi, trăng, hoa, sông, biển, không khí, chim muông... Thiên nhiên không do con người làm ra nhưng cần thiết cho con người biết bao. Con người luôn yêu quý, gắn bó với thiên nhiên.
Trước hết, chúng ta thấy thiên nhiên là nguồn sống vô tận của con người. Thiên nhiên là rừng cho ta vàng, là biển cho ta bạc, là bầu trời - một mái nhà lớn cho ta sống, là không khí cho ta thở, là mặt đất bao la cho ta cấy trồng, là cây xanh cho ta bóng mát. Hàng ngày ta sống cùng thiên nhiên, sống trong lòng thiên nhiên. Nguồn sống vô tận, vô tận ấy cho ta sự sống, sức khỏe, niềm vui. Như người mẹ cho ta dòng sữa ngọt ngào, như người bạn cho ta sự an ủi, thiên nhiên hào phóng và gần gũi biết bao.
Từ thiên nhiên, biết bao vấn đề đặt ra cho con người khám phá nghiên cứu và phát minh. Từ thiên nhiên, biết bao đề tài cho con người sáng tạo nghệ thuật, tạo nên những giá trị tinh thần to lớn. Trong ba yếu tố cần nhất để con người sống, làm việc, sáng tạo, thì đã có tới hai là do thiên nhiên đem đến: thiên thời và địa lợi. Một bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, một vần thơ ca ngợi thiên nhiên gần gũi, một, công trình kiến trúc nguy nga, đồ sộ..., có cái gì là không lấy từ đề tài thiên nhiên, không phản ánh sự gắn bó của con người với thiên nhiên.
Một tia chớp và tiếng nổ dữ dội trong cơn mưa giúp cho các nhà khoa học nghiên cứu ra hệ thống thu lôi. Một cơn lũ đầu nguồn cuốn trôi cây cối gợi ra cách hạn chế thác lũ bằng trồng cây gây rừng, nắn dòng chảy tạo nên điện sáng. Một thân cây khẳng khiu, trụi lá giữa sự che khuất của tán lá cây to gợi ra phát minh về quang hợp trong kĩ thuật trồng cây...
Một ánh trăng lung linh mặt nước, một mặt trời đỏ ối trên đỉnh núi cao một nhành mai nở hoa bên suối, một dòng sông uốn khúc chảy quanh đồng lúa, một tiếng chim hót giữa bình minh, một giọt sương đọng trên lá cây, một áng mây lững lờ trôi giữa không trung... đã tạo nên những vần thơ, lời hát, nét vẽ sông động tác động vào tâm hồn con người.
Bà Huyện Thanh Quan khi đi qua đèo Ngang đã sáng tác nên những vần thơ nổi tiếng, mượn cảnh nói lên nỗi u hoài của mình với nhà, với nước:
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen đá lá chen hoa
Một mảnh tình riêng ta với ta.
Thiên nhiên thật đáng quý và là bạn tốt của con người. Thiên nhiên đặt ra cho con người một vấn đề lớn lao: không chỉ sử dụng thiên nhiên, cải biến thiên nhiên phục vụ cho cuộc sống, mà còn phải yêu quý và bảo vệ thiên nhiên nữa. Việc trồng cây gây rừng, việc ngăn cấm khai thác rừng bừa bãi, việc bảo vệ gìn giữ cây cối, chim muông, thú quý, việc ngăn chặn khoan mạch nước ngầm tự do... đã chứng tỏ con người luôn luôn yêu quý và bảo vệ thiên nhiên.
Thành phố chúng ta đang phát triển về nhà ở, dân cư, nhà máy, phương tiện giao thông..., đã làm ô nhiễm không ít không khí trong lành, ảnh hưởng đến môi trường và sức khỏe con người. “Hãy cứu lấy bầu trời thành phố” cũng chính là nhiệm vụ, là tấm lòng, là khả năng của con người chúng ta giữ gìn yêu quý, làm đẹp thêm thiên nhiên, làm giàu thêm thiên nhiên, làm giàu đẹp thêm cuộc sống của chúng ta.
Copyright © 2021 HOCTAP247